ASHFALL: TÀN TRO - Trang 90

trần đều không có tí dấu vết nào của tro bụi. Đến bộ quần áo trên người ông
cũng sạch bong, không một chút bụi bẩn. Nước, nhất định ở đây phải có
nước. Không ai có thể sạch sẽ như vậy nếu không có nước.

Ý nghĩ đầu tiên vụt lên trong đầu tôi khi nhìn thấy khẩu súng là quay đầu

chạy thật nhanh và hy vọng ông ta không muốn lãng phí đạn với một thằng
nhãi ranh như tôi. Nhưng giờ tôi đã biết ở đây có nước. Đằng nào thì tôi
cũng sẽ chết nếu không tìm được nước. Chết vì khát với chết vì đạn, cái nào
đau đớn hơn? Cả hai tôi đều chưa thử qua, làm sao biết được. Cuối cùng, tôi
quyết định đứng im, không nhức nhích.

Vẫn chĩa khẩu súng về phía tôi, ông ta gầm lên, giọng như tiếng động cơ

lâu ngày không được tra dầu. “Biến đi, nhóc con.”

Tôi giơ hai tay lên, lòng bàn tay hướng về phía trước và lùi lại một bước.

Một bước đi sai, nếu tôi định tấn công đối thủ bởi tôi đã vừa tự bước ra khỏi
tầm đá của chính mình. Nhưng đá một khẩu súng là việc làm ngu xuẩn, trừ
phi không còn cách nào khác. Bóp cò súng mất ít thời gian hơn rất nhiều so
với việc tung một cú đá. “Cháu chỉ muốn xin ít nước thôi, thưa ông.”

“Ở đây không có nước cho mày. Biến ngay.”

Đúng lúc đó, một người phụ nữ từ trong nhà đi ra. Bà rút cái khăn lau bát

vắt trên vai và quất nhẹ vào đầu ông ta. “Elroy! Nhà chúng ta còn nhiều
nước mà. Ông không thấy đây chỉ là một cậu bé đáng thương à?”

“Không biết nó là ai. Không biết có ai đi cùng không.”

“Có ai đi cùng con không, cậu bé?” Bà ấy nhẹ nhàng hỏi tôi.

“Thưa bà không ạ.”

“Thế thì con vào đi.” Bà đẩy người đàn ông tên Elroy kia và khẩu súng

sang một bên. Tôi thở phào nhẹ nhõm khi thấy mũi súng giờ đã chĩa vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.