BÀ DALLOWAY - Trang 120

“Hồi sáng này tôi gặp Clarissa trong công viên.” Hugh Whitbread nói,

lặn vào cái nồi thịt hầm, nôn nao muốn tự mình bày tỏ lòng ngưỡng mộ nhỏ
nhoi này, vì ông chỉ cần tới London và đã gặp mọi người ngay lập tức;
nhưng tham lam, một trong những người đàn ông tham lam nhất mà cô
từng biết, Milly Brush nghĩ; cô quan sát những người đàn ông với thái độ
chính trực không hề nao núng, và có khả năng tận tụy mãi mãi, với giới
tính riêng của mình nói riêng, với gương mặt đầy góc cạnh, u nần, vết xây
xát, và hoàn toàn không có vẻ quyến rũ của phái nữ.

“Anh có biết ai đang ở trong thị trấn không?” Phu nhân Bruton đột

nhiên sực nhớ. “Anh bạn cũ Peter Walsh của chúng ta.”

Cả bọn mỉm cười. Peter Walsh! Và ông Dalloway thật sự vui mừng,

Milly Brush nghĩ; còn ông Whitbread thì chỉ nghĩ tới món thịt gà của mình.

Peter Walsh! Cả ba người, phu nhân Bruton, Hugh Whitbread và

Richard Dalloway, đều cùng nhớ về một chuyện – Peter đã yêu say đắm ra
sao; đã bị khước từ; sang Ấn Độ; gặp chuyện không may; làm hỏng mọi
thứ; và Richard Dalloway cũng rất mến ông bạn cũ thân mến này. Milly
Brush nhìn thấy điều đó; nhìn thấy một vết hằn sâu trên mày của ông; nhìn
thấy ông ta do dự; tự hỏi; điều khiến bà thích thú, vì ông Dalloway luôn
khiến cô thấy thích thú, vậy ông ta đang nghĩ gì về Peter Walsh, cô tự hỏi.

Rằng Peter Walsh đã từng yêu Clarissa; rằng ông sẽ trở về ngay sau bữa

ăn và tìm Clarissa; rằng ông sẽ nói với bà ấy, với thật nhiều từ, rằng ông
yêu bà ấy. Phải, ông sẽ nói điều đó.

Có lần Milly Brush đã suýt phải lòng với những sự im lặng đó; và ông

Dalloway luôn rất đáng tin cậy; còn là một quý ông tuyệt vời nữa. Hiện giờ,
với tuổi bốn mươi của mình, phu nhân Bruton chỉ cần gật đầu hoặc xoay
đầu hơi bất ngờ một chút là Milly đã nắm bắt được ám hiệu,bất kể cô có thể
chìm sâu tới đâu vào những hồi ức về một tinh thần tách biệt, một linh hồn
liêm chính mà cuộc sống không thể đánh lừa, vì cuộc sống không hề cho cô
một vật nữ trang có giá trị nhỏ nhất nào; không một lọn tóc xoăn, nụ cười,
môi, má, mũi; không bất cứ thứ gì; phu nhân Bruton chỉ cần gật đầu, và
Perkins nhận được chỉ thị nhanh nhanh đưa cà phê lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.