BÀ DALLOWAY - Trang 121

“Phải, Peter Walsh đã trở về.” Phu nhân Bruton nói. Điều này đã mơ hồ

tôn giá trị của tất cả bọn họ lên. Ông ta đã trở về những bờ biển an toàn của
họ, hao mòn, thất bại. Nhưng không thể nào giúp ông ta, họ ngẫm nghĩ; có
một sai sót trong tính cách của ông ta. Có lần Hugh Whitbread đã nói, dĩ
nhiên chỉ nhắc tới tên ông ta là gì gì đó. Ông nhăn mặt một cách sầu thảm,
tự đắc, với ý nghĩ về những lá thư ông sẽ viết cho lãnh đạo các văn phòng
của chính phủ về “ông bạn cũ Peter Walsh của tôi,” vân vân. Nhưng điều
đó sẽ không đưa tới đâu cả – không đưa tới bất cứ thứ gì có tính chất lâu
dài, do tính cách của ông ta.

“Đang gặp rắc rối với một người đàn bà nào đó.” phu nhân Bruton nói.

Cả bọn đều đoán rằng điều đó nằm ở đáy của vấn đề.

“Tuy nhiên,” phu nhân Bruton nói, nôn nóng muốn rời khỏi chủ đề này,

“chúng ta sẽ nghe toàn bộ câu chuyện từ chính bản thân Peter.”

(Cà phê tới chậm quá.)
“Địa chỉ?” Hugh Whitbread lẩm bẩm; và ngay tức khắc có một gợn sóng

lăn tăn trong đợt thủy triều phục vụ cuốn quanh phu nhân Bruton hết ngày
này sang ngày khác, tập trung, chặn đứng, bao phủ bà trong một tấm vải
mỏng; đập tan những chấn động, giảm thiểu những gián đoạn và trải quanh
ngôi nhà trên phố Brook một tấm lưới bền chắc nơi mọi thứ được đặt để và
chọn ra một cách chính xác, tức thì, bởi Perkins tóc bạc, kẻ đã sống với phu
nhân Bruton suốt ba mươi năm qua và lúc này đang viết cái địa chỉ; trao nó
cho Whitbread. Ông móc cuốn sổ bỏ túi của mình ra, nhướng mày, rồi nhét
nó vào giữa những thứ hồ sơ có tầm quan trọng cao nhất, nói rằng ông sẽ
bảo Evelyn mời ông ta tới ăn trưa.

(Họ đang chờ Whitbread xong việc để mang cà phê tới.)
Hugh quá chậm chạp, phu nhân Bruton nghĩ. Anh ta đang ngày càng béo

ra, bà nhận thấy. Richard luôn duy trì bản thân trong điều kiện hoàn hảo
nhất. Bà đang trở nên nóng nảy; toàn bộ bản thể của bà đều mang tính tích
cực, dứt khoát, gạt sang bên một cách độc đoán tất cả những điều vặt vãnh,
không cần thiết (Peter Walsh và những vấn đề của anh ta) trùm lên cái chủ
đề thu hút sự chú ý của bà, và không chỉ sự chú ý, mà cả cái thớ sợi vốn là
cái que thông nòng súng của tinh hồn bà, cái phần tinh túy đó mà nếu thiếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.