BÀ DALLOWAY - Trang 125

suối trên lưng Patty, con ngựa nhỏ của bà, với Mortimer và Tom, các anh
của bà. Và còn có đàn chó; có những con chuột đồng; có cha mẹ bàtrên bãi
cỏ dưới những hàng cây, với những bộ đồ uống trà bày ngoài trời và những
luống hoa thược dược, hoa thục quỳ, cỏ bông bạc; và họ, những đứa ranh
con nhỏ xíu, luôn dự tính một trò tai quái nào đó! len lén quay lại qua khu
bụi rậm để không bị nhìn thấy, cả bọn áo quần lấm láp vì một trò nghịch
ngợm. Bà vú già thường ca cẩm nhiều biết bao về cái váy yếm của bà!

Ái chà, bà nhớ – đó là một ngày thứ Tư ở phố Brook. Những anh chàng

tốt bụng dễ thương đó, Richard Dalloway, Hugh Whitbread, trong cái ngày
nóng nực này, đã đi qua những đường phố mà tiếng ồn ào của nó vọng lên
tới nơi bà đang nằm trên chiếc trường kỷ. Quyền lực thuộc về bà, địa vị,
thu nhập. Bà đã sống ở tuyến đầu của thời đại mình. Bà đã có những người
bạn tốt; quen biết những người đàn ông có khả năng nhất vào thời của
mình. London đang thì thầm cuốn lên chỗ bà, và bàn tay bà, đang gác trên
lưng trường kỷ, cong lại trên một chiếc gậy tưởng tượng mà những người
ông của bà đã cầm, như thể bà đang cầm nó, ngủ lơ mơ và nặng nề, chỉ huy
những tiểu đoàn hành quân tới Canada, và những chàng trai tử tế đó bước
ngang qua London, cái lãnh địa đó của họ, tấm thảm bé nhỏ đó, Mayfair.

Và họ đi ngày càng xa bà, bị gắn vào bà bởi một sợi chỉ mỏng (vì họ đã

ăn trưa với bà) cứ trải dài, trải dài, ngày càng trở nên mỏng manh hơn khi
họ bước ngang qua London; như thể bạn hữu của một người được gắn vào
thân thể của người đó, sau khi ăn trưa với họ, bởi một sợi chỉ mỏng (trong
lúc bà ngủ mơ màng ở đó); nó trở nên mơ hồ với âm thanh của những cái
chuông, đang điểm giờ hay gọi phục vụ, như một sợi tơ nhện duy nhất lấm
tấm những giọt mưa, và, trở nên nặng trĩu, võng xuống. Cứ thế bà ngủ.

Richard Dalloway và Hugh Whitbread ngần ngừ ở góc phố Conduit vào

đúng giây phút mà Millicent Bruton, đang nằm trên trường kỷ, bỏ mặc cho
sợi chỉ đứt phựt; ngáy pho pho. Những cơn gió ngược chiều xô vào nhau ở
góc phố. Họ nhìn vào một cửa tiệm; họ không muốn mua hay trò chuyện
mà chỉ muốn tách khỏi những cơn gió ngược chiều đang xô vào nhau ở góc
phố, với một dạng dòng chảy nào đó trong những đợt thủy triều của thân
thể, hai lực lượng gặp nhau trong một cơn lốc xoáy, buổi sáng và buổi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.