BÀ DALLOWAY - Trang 135

Một sự trao tặng vì chính sự trao tặng, có lẽ. Dù sao, đó là khả năng

thiên phú của bà. Bà không còn thứ gì khác với tầm quan trọng nhỏ nhất;
không thể tư duy, viết lách, thậm chí chơi dương cầm; bà lẫn lộn giữa
người Armenia và người Thổ; yêu sự thành công; ghét sự thiếu tiện nghi;
phải được người khác ưa thích; nói vô số những điều phi lý; và tới tận hôm
nay, nếu hỏi bà đường xích đạo là gì, bà không biết. Tuy nhiên, ngày này
tiếp theo ngày khác; Thứ tư, Thứ năm, Thứ sáu, Thứ bảy; người ta phải
thức dậy vào buổi sáng; nhìn thấy bầu trời; thả bộ trong công viên; gặp
Hugh Whitbread; rồi đột nhiên Peter bước vào; rồi những bông hồng này;
thế là đủ. Sau đó, cái chết thật khó tin biết bao! Rằng nó phải kết thúc; và
không ai trên toàn thế giới biết bà đã yêu tất cả những điều này như thế
nào; như thế nào, trong từng khoảnh khắc…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.