BÀ DALLOWAY - Trang 143

phiếm, một màu, mỏng manh; và cô chọn, trong sự lơ đãng, vênh váo, và
cô gái bán hàng nghĩ là cô điên.

Elizabeth tự hỏi, trong lúc họ gói hàng, cô Kilman đang nghĩ gì. Họ phải

uống trà, cô Kilman nói, bừng tỉnh, có lại sự kiểm soát. Họ đi uống trà.

Elizabeth tự hỏi cô Kilman có đói bụng không. Cách cô ta ăn là vậy, ăn

ào ào, rồi nhìn đi nhìn lại vào cái đĩa bánh rắc đường ở bàn bên cạnh; sau
đó, khi một quý bà và một đứa bé ngồi xuống và đứa bé cầm cái bánh, cô
Kilman có thật sự quan tâm tới nó hay không? Có, cô Kilman có quan tâm
tới nó. Cô đã muốn cái bánh đó – cái màu hồng. Lạc thú của việc ăn hầu
như là một lạc thú đơn thuần duy nhất còn lại của cô, và rồi nó bị phá hỏng
ngay cả trong chuyện đó!

Khi mọi người hạnh phúc, họ có một vật dự trữ, cô ta từng nói với

Elizabeth, để rút ra từ đó, trong khi cô ta giống như một cái bánh xe thiếu
lốp (cô ta thích những phép ẩn dụ như thế), bị xóc lên bởi từng hòn sỏi, vì
thế cô thường nói như thế khi nán lại sau bài học, đứng cạnh lò sưởi với cái
túi đựng sách, cô ta gọi nó là “cái cặp táp”, vào một sáng thứ Sáu, sau khi
bài học kết thúc. Và cô ta cũng nói về cuộc chiến. Nói cho cùng, có những
người không nghĩ là nước Anh lúc nào cũng đúng. Có những cuốn sách. Có
những cuộc biểu tình. Có những quan điểm khác. Elizabeth có muốn đi
cùng cô ta tới nghe vị Nào đó (một ông già trông rất khác thường) không?
Sau đó, cô Kilman đưa cô tới một nhà thờ ở Kensington và họ dùng trà với
một mục sư. Cô ta đã cho mượn những cuốn sách của mình. Luật, y học,
chính trị, mọi nghề nghiệp đều mở rộng đối với những người phụ nữ ở thế
hệ của em, cô Kilman nói. Nhưng đối với cô ta, sự nghiệp của cô ta hoàn
toàn bị hủy hoại và đó có phải là lỗi của cô ta không? Ôi trời, không đâu,
Elizabeth đáp.

Và mẹ của cô sẽ ghé qua để nói rằng một cái thùng mây đã được gửi tới

từ Bourton và cô Kilman có thích một ít hoa hay không? Bà luôn rất, rất tử
tế với cô Kilman, nhưng cô Kilman ép tất cả hoa thành một bó và không
nói lời nào, và những gì cô Kilman thích thú lại làm cho mẹ cô phát chán,
và cô Kilman và bà thật kinh khủng khi ở cạnh nhau; và cô Kilman sưng
sỉa, trông có vẻ rất thô lỗ. Nhưng cô Kilman thông minh một cách đáng sợ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.