BÀ DALLOWAY - Trang 155

“Ngay lúc này!” Cô nói câu đó với giọng Ý của mình. Cô tự nói câu đó.

Anh che mắt lại để có thể nhìn thấy chỉ một phần nhỏ trên gương mặt cô
mỗi lần, trước tiên là cằm, rồi tới mũi, rồi tới trán, phòng khi nó bị biến
dạng, hay trên đó có một dấu vết kinh khủng nào đó. Nhưng không, cô ngồi
đó, hoàn toàn tự nhiên, đang may, với đôi môi mím lại mà những người phụ
nữ có, hình thể đó, biểu hiện buồn bã đó, khi đang may. Nhưng ở nó không
có gì kinh khủng cả, anh tự trấn an mình, tìm kiếm lần thứ hai, lần thứ ba ở
gương mặt của cô, đôi bàn tay của cô, một thứ đáng sợ hay có tính chất
ngụy trang ở cô trong lúc cô ngồi dưới ánh ngày thoáng đãng, đang may?
Cô Peters có một cái lưỡi đầy ác ý. Ông Peters đang ở Hull. Vậy thịnh nộ
và tiên đoán là sao? Bị hành hạ và ruồng bỏ là sao? Bị những đám mây
khiến cho run lên và khóc nức nở là sao? Vì sao phải tìm kiếm sự thật và
đem tới những thông điệp khi Rezia ngồi đính những cây kim gút vào phía
trước cái váy của mình và ông Peters đang ở Hull? Những phép mầu,
những phát hiện, những nỗi thống khổ, sự lẻ loi, đang rơi qua biển, rơi mãi,
vào những ngọn lửa, tất cả cháy tan tành, vì anh có một ý thức, trong lúc
quan sát Rezia tô điểm cho cái mũ rơm của cô Peters, về một tấm khăn trải
giường in hoa.

“Nó quá bé đối với cô Peters.” Septimus nói.
Lần đầu tiên trong suốt nhiều ngày anh đang nói như dạo trước! Dĩ

nhiên là thế – nhỏ một cách phi lý, cô nói. Nhưng cô Peters đã chọn nó.

Anh nhấc nó khỏi tay cô. Anh nói nó là mũ của con khỉ của người quay

đàn hộp.

Câu nói đó khiến cô vui dạ biết bao! Đã nhiều tuần họ không cười với

nhau như thế này, chọc ghẹo nhau một cách kín đáo riêng tư như những
người đã kết hôn. Ý của cô là nếu bà Filmer có bước vào, hoặc cô Peters
hoặc bất kỳ người nào, họ sẽ không hiểu cô và Septimus đang cười cái gì.

“Kìa,” cô nói, ghim một bông hồng vào một phía của cái nón. Cô chưa

bao giờ sung sướng đến thế! Chưa bao giờ trong cuộc đời cô!

Nhưng việc đó chỉ thêm lố bịch, Septimus nói. Giờ đây người đàn bà tội

nghiệp đó giống như một con lợn trong một buổi hội chợ. (Chưa hề có ai
làm cho cô cười lăn lóc như Septimus.)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.