BÀ DALLOWAY - Trang 157

“Nhưng chắc trông em phải rất kỳ cục!” Cô la lên, chạy tới chỗ tấm

gương và nhìn, đầu tiên phía này, rồi tới phía kia. Rồi cô lại lột nó xuống,
vì có tiếng gõ cửa. Đó phải chăng là ngài William Bradshaw? Ông ta đã tới
rồi sao?

Không! Chỉ là con bé gái với tờ báo buổi chiều.
Điều luôn xảy ra, lúc đó đã xảy ra – điều xảy ra mỗi tối trong đời họ.

Con bé ấn ngón cái vào cửa; Rezia quỳ sụp xuống; Rezia nói thủ thỉ và hôn
nó; Rezia lấy ra từ trong ngăn bàn một túi kẹo. Vì nó luôn xảy ra như vậy.
Đầu tiên là điều này, rồi tới điều khác. Cứ thế cô dựng nó lên, đầu tiên là
một thứ, rồi tới thứ khác. Họ múa may, nhảy tung tăng vòng quanh căn
phòng. Anh cầm lấy tờ báo. Toàn hạt Surrey đều ra khỏi nhà, anh đọc. Có
một đợt nắng nóng. Rezia lặp lại: Toàn hạt Surrey đều ra khỏi nhà; có một
đợt nắng nóng; biến nó thành một phần của trò chơi mà cô đang chơi với
cháu ngoại của bà Filmer. Anh rất mệt mỏi. Anh rất hạnh phúc. Anh sẽ ngủ.
Anh nhắm mắt lại. Nhưng ngay tức khắc anh không thấy gì nữa, những âm
thanh của cuộc chơi trở nên nhạt nhòa đi đến lạ và nghe như tiếng kêu của
những người đang tìm kiếm và không tìm thấy, và đi ngày càng xa dần. Họ
đã lạc khỏi anh!

Anh giật mình nhổm dậy trong nỗi kinh hoàng. Anh đã nhìn thấy điều

gì? Cái đĩa chuối trên cái tủ ngăn. Không có ai ở đó (Rezia đã đưa con bé
tới chỗ mẹ nó. Đã tới giờ ngủ). Là thế đó: cô đơn mãi mãi. Đó là số phần
bất hạnh đã được công bố ở Milan khi anh bước vào phòng và nhìn thấy họ
đang cắt những mảnh vải hồ với mấy cây kéo của họ; sống cô đơn mãi mãi.

Anh lẻ loi một mình với cái tủ ngăn và nải chuối. Anh cô đơn, phơi trần

ra trên mô đất hoang vu này, duỗi dài ra – nhưng không phải trên một ngọn
đồi – trên đỉnh; không phải trên một vách đá cheo leo; mà trên cái trường
kỷ trong phòng khách của bà Filmer. Còn về phần những ảo ảnh, những
gương mặt, những giọng nói của những người chết, chúng đâu rồi? Ở trước
mặt anh có một bức bình phong, với những cây cỏ chỉ đen và những con
chim nhạn màu xanh. Ở nơi trước đó anh đã nhìn thấy những ngọn núi, ở
nơi anh đã nhìn thấy những gương mặt, ở nơi anh đã nhìn thấy vẻ đẹp, có
một bức bình phong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.