BÀ DALLOWAY - Trang 23

Phố Bond mê hoặc bà; phố Bond vào buổi sớm mai của mùa này; những

lá cờ đang tung bay; những cửa hiệu; không nước văng tung tóe; không ánh
sáng lấp lánh; một cuộn vải tuýt trong cửa tiệm nơi cha bà đã mua những
bộ comlê trong suốt năm mươi năm; vài hạt ngọc trai; cá hồi trên một tảng
nước đá.

“Đó là tất cả,” bà nói, nhìn tiệm của người bán cá. “Đó là tất cả,” bà lặp

lại, dừng lại giây lát ở cửa sổ của một tiệm bán găng tay, nơi mà, trước
chiến tranh, bạn có thể mua những đôi găng tay gần như tuyệt hảo. Và ông
chú già William của bà thường bảo một quý cô được biết tới nhờ giày và
găng tay của cô ta. Một sáng nọ giữa cuộc chiến ông đã trở người trên cái
giường. Ông đã nói, “Chú đã có đủ rồi.” Những đôi găng tay và giày; bà có
một đam mê đối với những đôi găng tay; nhưng con gái của bà, Elizabeth
của bà, không hề quan tâm tới thứ nào trong số đó.

Không một mảy may, bà nghĩ, đi tiếp dọc phố Bond tới một cửa hiệu nơi

họ để dành hoa cho bà khi bà tổ chức một bữa tiệc. Elizabeth thật sự quan
tâm tới con chó của nó hơn tất cả mọi thứ. Cả ngôi nhà sáng nay đầy mùi
hắc ín. Tuy nhiên con chó Grizzle tội nghiệp vẫn tốt hơn là cô Kilman;
chứng sốt ho của chó và hắc ín và tất cả những thứ còn lại vẫn tốt hơn là
việc ngồi ê a trong một căn phòng ngủ ngột ngạt với một cuốn kinh cầu
nguyện! Tốt hơn bất cứ thứ gì, bà có ý muốn nói thế. Nhưng có thể nó chỉ
là một cụm từ, như Richard nói, giống cụm từ cửa miệng của tất cả mọi cô
gái. Có thể đó là trạng thái của tình yêu. Nhưng sao lại với cô Kilman?
Người dĩ nhiên đã bị đối xử một cách tệ hại; người ta phải khoan dung cho
điều đó, và Richard bảo cô ta có khả năng, thật sự có đầu óc về mặt lịch sử.
Dù sao, không thể tách rời họ được, và Elizabeth, con gái của bà, đã tới dự
cuộc họp nhóm đạo; nó đã ăn mặc đẹp biết bao, nó đã đối xử tốt biết bao
với những người tới ăn trưa mà nó không hề quan tâm chút xíu nào, theo
kinh nghiệm của bà, trạng thái mê ly trong tôn giáo khiến mọi người trở
nên tàn nhẫn (những chính nghĩa cũng vậy); làm u mê những cảm giác của
họ, vì cô Kilman sẽ làm bất cứ điều gì cho những người Nga, chịu đói gần
chết vì những người Úc, nhưng lại kín đáo gây đau khổ cho người khác; cô
ta rất vô cảm, mặc một cái áo khoác vải cao su màu lục. Cô ta mặc cái áo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.