BÀ DALLOWAY - Trang 31

Trong lúc đó một đám đông nhỏ đã tập trung ở những cánh cổng của

Điện Buckingham. Cả bọn đều là những người nghèo, bơ phờ nhưng tự tin,
họ chờ đợi; nhìn vào bản thân cung điện với lá cờ đang tung bay; nhìn vào
tượng Nữ hoàng Victoria sừng sững trên cái bục, ngưỡng mộ những thềm
nước chảy của bà, những bụi phong lữ của bà; chọn từ những chiếc xe hơi
trên đường The Mall, trước tiên chiếc này, rồi tới chiếc kia, tỏ bày cảm xúc
một cách vô ích với những thường dân lái xe ra phố; khôi phục lại lòng tôn
kính của họ, gìn giữ không để cho nó lụi tàn trong lúc hết chiếc xe hơi này
tới chiếc khác chạy qua; và suốt thời gian đó vẫn để cho lời đồn tích tụ lại
trong huyết mạch của họ và rung động những dây thần kinh trong đùi họ
với ý nghĩ về việc Hoàng gia đang nhìn họ; Hoàng hậu đang chào; Hoàng
tử đang chào; với ý nghĩ về cuộc sống thiên đường mà những vị vua đã
được ban tặng một cách tuyệt vời; về những viên quan hầu cận và những
cái nhún gối sâu; về căn nhà búp bê của Hoàng hậu; về việc Công chúa
Mary đã lấy một người Anh, và Hoàng tử – Chà! Hoàng tử! người giống
Đức vua già Edward một cách kỳ diệu, họ bảo, nhưng mảnh mai hơn nhiều.
Hoàng tử sống ở phố St. James; nhưng chàng có thể tới thăm mẹ chàng vào
buổi sáng.

Sarah Bletchley nói thế với đứa bé trên tay chị, nhón lên nhón xuống

như thể chị đang đứng cạnh tấm chắn lò sưởi của mình ở Pimlico, nhưng
vẫn dõi mắt vào con đường, trong lúc Emily Coates nhìn khắp các những
cửa sổ cung điện và nghĩ tới những nàng hầu, vô số nàng hầu, những căn
phòng ngủ, vô số căn phòng ngủ. Đám đông tăng lên khi có sự tham gia
của một quý ông cao tuổi cùng một con chó săn Aberdien và những người
đàn ông thất nghiệp. Anh chàng bé nhỏ Bowley, người có những căn phòng
ở khu phố Albany và bị niêm phong bằng sáp những nguồn sống sâu xa
hơn nhưng có thể gỡ bỏ niêm phong một cách bất ngờ, không thích đáng,
đầy cảm xúc bởi chính sự kiện này – những phụ nữ nghèo đang chờ để
trông thấy Hoàng hậu đi qua – những phụ nữ nghèo, những đứa con côi,
những người góa phụ, cuộc chiến tranh – chậc chậc – thật sự có những giọt
lệ trong mắt anh. Một làn gió nhẹ thật ấm áp lướt dọc con đường The Mall,
qua những hàng cây gầy guộc, qua những vị anh hùng bằng đồng, cuốn lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.