BÀ DALLOWAY - Trang 34

Thật là một phát hiện diệu kỳ – rằng giọng của con người trong những điều
kiện khí quyển nhất định (vì người ta phải có đầu óc khoa học, trên hết tất
cả là đầu óc khoa học) có thể làm cho cây cối mọc nhanh hơn! Rezia hạnh
phúc đặt bàn tay cô với một sức nặng to lớn lên đầu gối của anh để anh trở
nên nặng nề, chết sững, không thì sự phấn khích của những cây du đang
dâng lên và hạ xuống – dâng lên hạ xuống với toàn bộ những chiếc lá cháy
bùng lên và màu sắc mỏng đi, dày lên từ màu xanh dương sang màu xanh
lục của một lượn sóng trũng sâu, giống như những chiếc lông chim gắn trên
đầu lũ ngựa, những chiếc lông vũ trên đầu của các quý bà, chúng dâng lên
hạ xuống một cách rất đỗi kiêu hãnh, rất đỗi mỹ lệ – sẽ khiến anh nổi điên
lên. Nhưng anh sẽ không nổi điên. Anh sẽ nhắm mắt lại; anh sẽ không nhìn
thấy gì nữa.

Nhưng chúng đã ra hiệu; những chiếc lá sống động; những cây du sống

động, và những chiếc lá được nối với cơ thể của anh, trên cái ghế ở đó, bởi
hàng triệu thớ sợi, thổi nó bay lên hạ xuống; khi những nhánh cây vươn ra,
cả anh cũng tạo nên ấn tượng đó. Những con chim sẻ vỗ cánh, cất mình lên
và rơi vào những vòi phun nước lởm chởm là một phần của mô hình; trắng
và xanh, bị chặn lại với những nhánh cây đen. Những âm thanh hòa điệu
với hành động có chủ tâm; những khoảng không gian giữa chúng cũng
quan trọng như những âm thanh. Một đứa bé khóc. Từ xa vọng lại một
tiếng còi. Kết hợp lại tất cả có nghĩa là sự chào đời của một tôn giáo mới…

“Septimus!” Rezia nói. Anh giật nảy cả người lên. Hẳn là mọi người

phải nhìn thấy.

“Em sẽ đi tới chỗ đài phun nước và quay lại,” cô nói.
Vì cô không chịu đựng được nữa. Bác sĩ Holmes có thể nói không có

chuyện gì quan trọng. Cô muốn thà là anh chết cho rồi! Cô không thể ngồi
cạnh anh khi anh nhìn chòng chọc như thế mà không thấy cô và khiến cho
mọi thứ trở nên kinh khủng; bầu trời và cây cối, trẻ em đang nô đùa, những
cỗ xe ngựa đang chậm chạp lăn bánh, những cái còi đang thổi, đang rơi
xuống; tất cả đều kinh khủng. Và anh sẽ không tự sát; và cô không thể nói
với một ai. “Septimus đã làm việc quá vất vả” – đó là tất cả những gì cô có
thể nói với mẹ cô. Tình yêu khiến cho người ta cô độc, cô nghĩ. Hiện giờ cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.