BÀ DALLOWAY - Trang 43

chính xác hơn, nổi lên trên ánh nhìn đăm đăm của buổi sáng tháng Sáu thật
sự này; mềm mại với sắc đỏ của những cánh hoa hồng, bà biết, và cảm thấy
nó, khi bà dừng lại cạnh cửa sổ cầu thang mở rộng để cho tiếng phần phật
của những tấm màn, tiếng chó sủa ùa vào, bà nghĩ, cảm thấy bản thân đột
nhiên run rẩy, già nua, không còn hơi thở, để cho tiếng ken két, tiếng gió
thổi, tiếng hoa nở của ngày thoát ra khỏi những cánh cửa ra vào, cửa sổ,
thoát ra từ thân thể và bộ óc của bà mà lúc này trở nên bất lực, vì phu nhân
Bruton, người mà những bữa ăn trưa của bà ta được cho là cực kỳ thú vị, đã
không mời bà.

Giống như một nữ tu đang rút lui, hoặc một đứa trẻ đang thám hiểm một

tòa tháp, bà đi lên gác, dừng lại ở cửa sổ, đi tới phòng tắm. Có một tấm vải
lót sàn màu xanh và một cái vòi rỉ nước. Có một sự trống vắng quanh trung
tâm cuộc sống; một căn phòng áp mái. Những người phụ nữ phải tháo bộ
trang sức giàu có của họ ra. Vào giữa trưa họ phải cởi áo dài ra. Bà chọc
tay vào cái gối cắm kim và đặt cái mũ vàng gắn lông chim lên giường.
Những tấm vải giường còn sạch, căng trải thành một mảng rộng trắng toát
từ mé này sang mé kia. Cái giường của bà như ngày càng hẹp lại. Cây nến
đã cháy hết phân nửa và bà đã đọc say sưa cuốn Hồi ký của Nam tước
Marbot. Đêm qua bà đã đọc tới khuya về cuộc rút lui khỏi Moscow. Bởi Hạ
viện đã họp lâu đến nỗi Richard cứ khăng khăng, sau cơn bệnh của bà, rằng
bà phải ngủ cho yên giấc. Và thật sự bà thích đọc về cuộc rút lui khỏi
Moscow. Ông ấy biết điều đó. Thế nên căn phòng nằm ở tầng áp mái; cái
giường hẹp; và khi nằm đó đọc, vì bà khó ngủ, bà không thể xua đuổi một
trạng thái trinh bạch đã bảo lưu suốt kỳ sinh sản cứ bám sát vào bà như một
tấm chăn. Một khoảnh khắc của thời con gái đáng yêu đột nhiên xuất hiện –
chẳng hạn trên con sông bên dưới cánh rừng ở Clieveden – khi mà, qua một
cơn co thắt của nào đó của linh hồn lạnh lẽo này, bà đã lơ là với ông. Và rồi
ở Constantinople, và cứ lặp đi lặp lại. Bà có thể nhìn thấy cái bà thiếu hụt.
Nó không phải là vẻ đẹp; nó không phải là trí tuệ. Nó là một thứ gì đó tỏa
lan ra từ giữa; một thứ gì đó ấm áp, phá vỡ những bề mặt và làm gợn sóng
những cuộc tiếp xúc lạnh nhạt giữa đàn ông và đàn bà, hay giữa những phụ
nữ với nhau. Bà có thể lờ mờ nhận thức được điều đó. Bà bực tức với sự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.