BÀ DALLOWAY - Trang 66

lại bùng lên trong mắt ông và khiến đôi môi nàng đỏ mọng. Nhưng nàng
chờ ở lề đường. Ở nàng có một phẩm cách. Nàng không từng trải như
Clarissa; không giàu có như Clarissa. Nàng, ông tự hỏi trong lúc nàng di
chuyển, có khả kính không? Hóm hỉnh, với cái lưỡi liếng thoắng của một
con thằn lằn, ông nghĩ (dù người ta phải bịa đặt, phải tự cho phép bản thân
một sự tiêu khiển nho nhỏ), một người dí dỏm bình thản đợi chờ, một
người dí dỏm nhanh như tên bắn; không ồn ào.

Nàng di chuyển; nàng băng qua; ông đi theo nàng. Ông không hề muốn

làm nàng bối rối. Tuy nhiên nếu nàng dừng lại ông sẽ nói “Hãy tới đây và
dùng một que kem,” ông sẽ nói, và nàng sẽ trả lời, hoàn toàn đơn giản, “Ồ,
vâng.”

Nhưng những người khác trên đường đã chắn ngang giữa họ, ngăn trở

ông, che khuất mất nàng. Ông đuổi theo; nàng đã thay đổi. Má nàng ửng
đỏ; mắt nàng ánh lên sự chế giễu; ông là một kẻ phiêu lưu, khinh suất, ông
nghĩ, nhanh nhẹn, liều lĩnh, (đã đáp máy bay từ Ấn Độ về đêm qua) thật sự
là một tay cướp biển lãng mạn, không quan tâm tới tất cả những thứ đúng
mực này, những cái áo khoác ngoài của phụ nữ màu vàng, những ống tẩu,
những cái cần câu, trong những cửa sổ tiệm buôn; và tư cách khả kính và
những bữa tiệc tối và những người đàn ông lớn tuổi ăn mặc bảnh bao mặc
áo lót trắng bên dưới áo gi-lê. Ông là một tên cướp biển. Nàng tiếp tục đi,
băng qua phố Piccadilly, ngược lên phố Regent, ở phía trước ông, tấm áo
choàng của nàng, đôi găng tay của nàng, đôi vai của nàng kết hợp với
những dải tua, những dải đăng ten và những cái khăn choàng bằng lông
trong những cửa tiệm để tạo nên linh hồn của sự trang nhã và kỳ quặc đang
thu nhỏ lại từ những cửa tiệm ra hè phố, như ánh sáng của một ngọn đèn
đêm tỏa lung linh trên những bờ rào trong bóng tối.

Cười to và vui vẻ, nàng đã băng qua phố Oxford và phố Great Portland,

quẹo xuống một trong những con đường nhỏ, và lúc này, và lúc này, cái
khoảnh khắc lớn lao đang tới gần, vì lúc này nàng bước chậm lại, mở cái
túi xách ra, và với một cái nhìn về phía ông, nhưng không hướng vào ông,
một cái nhìn nói lên lời từ giã, tổng kết toàn bộ hoàn cảnh và gạt bỏ nó một
cách thắng lợi, mãi mãi, đã tra chìa vào ổ khóa, mở cửa, và biến mất!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.