BÀ DALLOWAY - Trang 72

biệt thật sự nào trong cảm giác của một người đàn ông hay không? (vào
thời đó, trong một cuộc họp mặt lẫn lộn, nói thế là rất trơ trẻn.) Giờ đây
ông có thể nhìn thấy Clarissa, mặt ửng hồng, hơi co người lại; và nói: “Ồ,
tôi sẽ không bao giờ có thể nói chuyện với cô ta nữa!” Sau đó, toàn thể đám
tiệc đang ngồi quanh bàn dường như rúng động. Điều đó rất khó chịu.

Ông không trách bà ấy về việc lưu tâm tới thực tế đó, vì vào thời ấy, một

cô gái mới lớn như bà ấy không biết gì cả, nhưng chính cung cách của bà
ấy khiến ông phiền lòng; bẽn lẽn; nghiêm khắc; hơi ngạo mạn; thiếu đầu óc
tưởng tượng; đoan trang vờ vịch. “Cái chết của linh hồn.” Ông đã nói câu
đó theo bản năng, dán nhãn cho giây phút đó như ông thường làm – cái
chết của linh hồn bà ấy.

Mọi người đều rúng động; mọi người dường như cúi chào, trong lúc bà

ấy nói, và rồi đứng lên, khác hẳn. Ông có thể nhìn thấy Sally Seton, như
một đứa trẻ con đang bực tức, nghiêng người tới trước, hơi đỏ mặt, muốn
nói, nhưng lại sợ, và Clarissa đã làm cho mọi người hoảng sợ. (Cô làbạn
thân nhất của Clarissa, luôn có mặt ở đó, hoàn toàn khác với bà ấy, một
sinh vật hấp dẫn, xinh đẹp, da ngăm, nổi tiếng táo bạo hồi thời ấy, và ông
đã cho cô những điếu xì gà mà cô hút trong phòng ngủ. Cô đã hứa hôn với
ai đó hoặc đã gây gỗ với gia đình mình và ông cụ Parry không ưa cả hai
người bọn họ như nhau, đó là một mối liên kết lớn lao giữa họ.) Thế rồi
Clarissa, vẫn trong một dáng vẻ bị xúc phạm, đứng lên, viện một lý do nào
đó, và bước ra khỏi phòng. Khi bà ấy mở cửa, cái con chó chăn cừu lông
xồm ấy chạy vào. Bà ấy ôm chầm lấy nó, rơi vào trạng thái mê ly. Như thể
bà ấy nói với Peter – tất cả đều nhắm vào ông, ông biết – “Tôi biết ngay lúc
này anh nghĩ rằng tôi vô lý về người phụ nữ này; nhưng hãy nhìn xem tôi
cực kỳ thông cảm ra sao; hãy nhìn xem tôi yêu Rob của tôi ra sao!”

Họ luôn có cái khả năng giao tiếp không cần lời lẽ lạ lùng này. Bà ấy

biết ngay ông đang chỉ trích mình. Thế là bà ấy sẽ làm một điều gì đó hoàn
toàn hiển nhiên để tự vệ, như cái trò nhặng xị với con chó này – nhưng nó
không bao giờ đánh lừa được ông, ông luôn nhìn thấu Clarissa. Không phải
ông đã nói bất cứ điều gì, dĩ nhiên; chỉ ngồi cau mặt nhìn. Những cuộc cãi
vã giữa họ thường bắt đầu theo cách đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.