BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 102

“Tiểu thư Lyra, quý ông bên lò sưởi muốn nói chuyện với cô.

Nếu cô không biết thì ông ấy là Ngài Boreal.”

Lyra nhìn qua gian phòng. Người đàn ông tóc hoa râm vẻ đầy uy

quyền đang nhìn thẳng vào cô. Khi mắt hai người chạm nhau, ông gật
đầu ra hiệu cho cô.

Dù không muốn, nhưng giờ đã thấy hứng thú hơn, cô tới chỗ

người đàn ông.

“Chào buổi tối, cháu gái,” ông nói. Giọng ông dịu dàng nhưng lại

rất uy nghiêm. Cái đầu giáp sắt và đôi mắt màu ngọc lục bảo của con
linh thú rắn lấp lánh dưới ánh sáng từ chiếc đèn chụp thủy tinh trên
bức tường gần đó.

“Chào buổi tối,” Lyra đáp lại.
“Ông Hiệu trưởng Jordan bạn cũ của ta thế nào rồi?”
“Ông ấy rất khỏe ạ, cảm ơn ông.”
“Ta đoán họ đều rất buồn vì phải chia tay với cháu.”
“Vâng ạ.”
“Vậy Phu nhân Coulter có làm cháu bận rộn không? Bà ấy đang

dạy cháu cái gì vậy?”

Vì Lyra đang thấy bực dọc và muốn chống đối nên cô đã không

trả lời câu hỏi mang vẻ bề trên kia một cách thành thật, mà cũng
không dùng trí tưởng tượng bay bổng thường ngày của mình. Thay
vào đó cô nói: “Cháu đang học về các Hạt Rusakov và về Ủy ban Hiến
tế ạ.”

Ông lập tức tỏ ra tập trung, theo cùng một cách mà người ta tập

trung chùm tia sáng của một chiếc đèn mạch vậy. Toàn bộ sự chú ý
của ông đổ dồn vào cô bé một cách dữ dội.

“Nói cho ta nghe cháu biết những gì đi,” ông đề nghị.
“Người ta đang làm thí nghiệm ở Phương Bắc,” Lyra nói. Giờ thì

cô không còn thấy lo lắng gì nữa. “Như Tiến sĩ Grumman đó.”

“Tiếp tục đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.