BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 108

Có những quy tắc khi băng qua đường ở London, nhưng cô bé chẳng
thèm bận tâm. Có ai hét lên thì cô sẽ chạy.

Tìm lại được tự do thật là tuyệt. Cô bé biết rằng Pantalaimon, lúc

này đang dạo bước trên hai đôi chân mèo rừng bên cạnh cô, cũng cảm
nhận thấy sự khoan khoái khi được tận hưởng không khí thoáng đãng
giống như cô vậy dù cho đó có là thứ không khí London u ám chứa
đầy muội khói và tiếng ồn đinh tai. Chúng sẽ sớm phải tìm hiểu ý
nghĩa những điều đã nghe thấy ở căn hộ của Phu nhân Coulter, nhưng
giờ thì chưa phải lúc. Mà rốt cuộc một lúc nào đó chúng cũng sẽ phải
tìm chỗ để ngủ thôi.

Tại ngã tư đường gần góc một cửa hàng tạp hóa lớn, nơi những ô

cửa sổ sáng lấp lánh trên vỉa hè ướt nước, có một quầy cà phê. Đó là
một căn lều nhỏ có bánh xe, với quầy bán hàng nằm dưới mái hiên
bằng gỗ. Ánh sáng vàng rực hắt ra từ phía trong, mùi cà phê tỏa thơm
lừng. Ông chủ mặc áo khoác trắng đang tì lên quầy chuyện trò với
dăm ba vị khách.

Trông thật hấp dẫn làm sao. Lyra lúc này đã đi bộ được cả tiếng

đồng hồ trong tiết trời lạnh lẽo và ẩm thấp. Cùng với chim sẻ
Pantalaimon, cô bé tiến tới quầy và với tay lên để thu hút sự chú ý của
ông chủ.

“Làm ơn cho cháu một cốc cà phê và một bánh kẹp thịt nguội,”

cô nói.

“Cháu bé ra ngoài muộn thế,” một quý ông đội mũ chóp và quàng

khăn lụa trắng nói.

“Vâng,” cô đáp rồi quay đi để rà soát khu ngã tư tấp nập. Khách

bắt đầu túa ra từ một nhà hát gần đó, những đám đông đi quanh phòng
chờ sáng đèn, gọi taxi, hay choàng áo khoác quanh vai. Ở hướng còn
lại là lối vào Ga Xe lửa ngầm, nơi dòng người lên xuống các bậc thang
còn nhộn nhịp hơn.

“Của cháu đây, bé yêu,” ông chủ quầy cà phê nói. “Hai shilling.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.