BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 115

Có vẻ như tính cướp biển trong bà đã được bỏ qua, hoặc ít nhất là

bị quên mất. Lyra nhẹ nhàng ngồi lên chiếc trường kỉ bọc đệm đằng
sau mặt bàn gỗ thông được đánh láng bóng trong lúc tiếng ùng ùng từ
đầu máy chạy gas làm rung chuyển con thuyền.

“Chúng ta đi đâu vậy?” Lyra hỏi.
Má Costa đang đặt chiếc xoong đựng sữa lên bếp sắt rồi chọc vỉ

lò để khơi lửa lên.

“Ra khỏi đây. Bây giờ không nói gì nữa. Chúng ta sẽ nói chuyện

khi trời sáng.”

Và bà không nói thêm gì, chỉ đưa cho Lyra cốc sữa sau khi đã

được đun nóng rồi nhảy lên boong khi con thuyền khởi hành, thỉnh
thoảng lại thì thào gì đó với đám đàn ông. Lyra húp sữa rồi vén góc
tấm mành cửa lên nhìn khu cầu tàu tối om lướt qua. Chỉ vài phút sau
cô đã chìm sâu vào giấc ngủ.

Lyra tỉnh dậy trên một chiếc giường hẹp, cảm nhận tiếng máy gầm dễ
chịu từ sâu bên dưới. Cô ngồi dậy, đập đầu, chửi thề, mò mẫm xung
quanh, rồi đứng dậy cẩn thận hơn. Một dải sáng mảnh màu xám cho
thấy ba chiếc giường khác, một chiếc phía dưới cô và hai chiếc khác ở
phía bên kia căn phòng nhỏ xíu. Tất cả đều trống rỗng với chăn gối
được xếp gọn gàng. Cô bé xoay người sang bên và thấy mình đang
mặc đồ lót, bộ đầm và chiếc áo khoác da sói được gấp và đặt dưới cuối
giường cùng với chiếc túi mua hàng của cô. Chiếc Chân Kế vẫn ở đó.

Cô bé vội vàng mặc đồ rồi bước qua cánh cửa phía cuối căn

phòng. Cô thấy mình đang ở trong khoang có lò sưởi, thật ấm áp làm
sao. Nhưng chẳng có ai ở đó cả. Qua lớp cửa sổ, cô nhìn thấy sương
mù xám xịt cuộn xoáy ở hai bên, thỉnh thoảng lại lấp ló những hình
dạng sẫm màu có vẻ như là nhà cửa hay cây cối.

Cô bé chưa kịp bước lên boong thì cánh cửa phía ngoài bật mở.

Má Costa bước xuống, quấn mình trong chiếc áo khoác cũ bằng vải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.