BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 13

“Đó không phải là việc của chúng ta! Nếu bọn họ muốn tận

hưởng vài bí mật nho nhỏ của bản thân thì cậu cũng nên thấy tự trọng
và để mặc họ. Ẩn nấp và rình mò chỉ dành cho bọn nhóc ngớ ngẩn
thôi.”

“Biết ngay cậu sẽ nói thế mà. Giờ thì thôi càm ràm đi.”
Hai đứa ngồi im lặng trong một lúc, Lyra ngó ngoáy khó chịu

trên sàn tủ cứng còn Pantalaimon thì đậu trên một trong những bộ áo
choàng, rung bộ râu tạm thời của mình với vẻ tự đắc. Một mớ bòng
bong đủ loại suy nghĩ đang vật lộn trong đầu cô. Cô bé không muốn gì
hơn là được chia sẻ chúng với linh thú của mình, nhưng cái tôi của cô
quá lớn. Có lẽ cô nên cố xua chúng đi mà không cần đến sự giúp đỡ
của Pan.

Lyra cảm thấy sự bất an xâm chiếm tâm trí mình, nhưng cô

không lo cho bản thân. Cô bé gặp rắc rối nhiều đến mức phát quen rồi.
Lần này cô đang lo cho Ngài Asriel, và bất an về ý nghĩa của toàn bộ
chuyện này. Ông không thường xuyên ghé thăm Học viện, mà lần này
lại tới đúng lúc căng thẳng chính trị lên cao. Điều đó có nghĩa là ông
không đơn thuần chỉ tới để ăn uống và hút thuốc với vài người bạn cũ.
Cô biết rằng cả Ngài Asriel và Hiệu trưởng đều là thành viên của Hội
đồng Nội các, cơ quan tham vấn đặc biệt của Thủ tướng, nên việc này
có lẽ có liên quan tới cơ quan đó; nhưng các cuộc họp của Hội đồng
Nội các đều được tổ chức tại Cung điện chứ không phải ở Phòng nghỉ
của Học viện Jordan.

Vả lại, mấy ngày gần đây có một lời đồn đang khiến những người

phục vụ ở Học viện xôn xao. Nghe nói người Tartar đã xâm chiếm
Muscovy, và đang tràn lên phía bắc tới St Petersburg. Từ đó họ có thể
chi phối Biển Baltic và rốt cuộc sẽ chiếm trọn vẹn phần Tây Âu. Ngài
Asriel thì đang ở vùng Viễn Bắc: lần cuối Lyra gặp ông là khi ông
đang chuẩn bị cho cuộc thám hiểm tới Lapland…

“Pan,” cô khẽ gọi.
“Gì thế?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.