BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 137

Ngài Asriel. Cháu thấy ông ấy đổ thứ bột gì đó vào trong rượu nên
cháu đã nói với bác cháu. Bác ấy liền đánh đổ chiếc bình khỏi bàn và
khiến rượu bên trong tràn ra. Vậy là cháu đã cứu sống bác ấy. Cháu
vẫn không thể hiểu tại sao Hiệu trưởng lại muốn bỏ độc bác ấy, vì ông
ấy lúc nào cũng rất tử tế. Rồi vào buổi sáng trước khi lên đường, ông
ấy gọi cháu tới phòng làm việc rất sớm, cháu đã phải đi rất bí mật để
không ai biết, và ông ấy nói…” Lyra cố vặn óc để nhớ lại chính xác
câu nói của Hiệu trưởng. Vô ích; cô bé lắc đầu. “Điều duy nhất cháu
có thể hiểu được là ông ấy đã đưa cho cháu một thứ và cháu phải giữ
bí mật với bà ấy, với Phu nhân Coulter. Cháu nghĩ sẽ không vấn đề gì
nếu nói với các ông…”

Cô lần trong túi áo khoác da sói rồi lấy ra cái bọc nhung. Cô đặt

nó lên bàn và cảm thấy sự hiếu kì mạnh mẽ từ John Faa cũng như tri
thức sáng lấp lánh của Farder Coram đều đang hướng vào vật đó như
những chiếc đèn pha.

Khi cô gỡ chiếc Chân Kế ra, Farder Coram liền lên tiếng trước.
“Tôi không nghĩ mình lại có thể được nhìn thấy một trong số

chúng. Đó là một chiếc máy đọc biểu tượng. Ông ấy có nói gì về nó
với cháu không, cô bé?”

“Không ạ. Ngoài việc cháu sẽ phải tự tìm cách sử dụng nó. Với

cả ông ấy gọi nó là Chân Kế.”

“Có nghĩa là gì?” John Faa hỏi, quay sang phía ông bạn của

mình.

“Đó là một từ cổ. Tôi đoán Chân có nghĩa là chân thực. Nó là

một chiếc máy đo sự thật. Vậy cháu đã tìm ra cách sử dụng nó chưa?”
Ông hỏi cô bé.

“Chưa ạ. Ít nhất thì cháu cũng có thể làm ba kim ngắn chỉ vào

những bức hình khác nhau, nhưng cháu chẳng thể làm gì với cái kim
dài. Nó cứ chạy loạn lên. Chỉ trừ thỉnh thoảng, vâng ạ, thỉnh thoảng
khi đang khá tập trung, cháu có thể làm chiếc kim dài đi theo hướng
này hay hướng khác chỉ bằng cách nghĩ về điều đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.