BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 16

“Phải, vào đây, ông bạn ạ. Ta còn cần một màn hình và đèn chiếu

nữa, cũng ở đây, ngay bây giờ.”

Người Quản gia không ngăn được bản thân há mồm vì kinh ngạc,

nhưng ông không hỏi han hay phản đối gì.

“Wren, ông quên vị trí của mình rồi đấy,” Ngài Asriel nói. “Đừng

chất vấn ta; cứ làm theo lời ta nói thôi.”

“Vâng, thưa ngài,” ông Quản gia đáp. “Nếu được phép, tôi xin đề

nghị được báo với ông Cawson về việc ngài định làm, thưa ngài, đề
phòng ông ấy có phần không hài lòng, nếu ngài hiểu ý tôi.”

“Được. Vậy thì báo với ông ấy đi.”
Ông Cawson là người Quản lí. Từ lâu giữa ông ta và Quản gia đã

có sự đối địch sâu sắc. Quản lí là cấp trên, nhưng Quản gia lại có
nhiều cơ hội lấy lòng các Học giả, và tận dụng được điều đó. Ông sẽ
rất vui vì có cơ hội cho ông Quản lí thấy rằng mình biết nhiều hơn về
những việc đang diễn ra trong Phòng nghỉ.

Ông cúi chào rồi rời đi. Lyra quan sát bác mình rót một cốc cà

phê, uống một hơi, rồi rót thêm cốc nữa và chậm rãi nhấm nháp. Cô bé
đang rất sốt ruột. Hộp đựng mẫu vật? Đèn chiếu? Có gì khẩn cấp và
quan trọng mà ông ấy phải cho các Học giả xem đến thế?

Rồi Ngài Asriel đứng dậy và rời khỏi lò sưởi. Cô bé nhìn rõ cả

người ông, và kinh ngạc trước sự tương phản ông tạo nên với người
Quản gia tròn trĩnh và các Học giả gù chậm chạp. Ngài Asriel là một
người đàn ông cao lớn với đôi vai đầy uy lực, một khuôn mặt tối sầm
dữ tợn, và đôi mắt dường như lóe lên những tiếng cười độc ác. Đó là
một khuôn mặt để thống trị, hoặc để chiến đấu: nhất quyết không phải
gương mặt của sự chiếu cố hay thương hại. Mọi cử động của ông đều
khoa trương và cân bằng tuyệt đối, giống như những cử động của một
con thú hoang. Khi xuất hiện trong một căn phòng như thế này trông
ông như thể một con vật hoang dã bị giam cầm trong cái lồng quá nhỏ
so với nó vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.