BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 161

năng lực khiến cái kim xoay và dừng có là gì đi nữa thì nó cũng biết
chuyện như một sinh vật thông minh vậy.

“Mình đoán đó là một linh hồn,” Lyra nói, trong một chốc cô đã

thực sự muốn liệng cái vật nhỏ bé đó vào giữa khu đầm lầy.

“Nếu ở đó có linh hồn thì tớ đã nhìn thấy rồi,” Pantalaimon nói.

“Giống như con ma già ở Godstow đó. Tớ thấy nó trong khi cậu thì
không.”

“Có nhiều hơn một loại linh hồn đó,” Lyra vặc lại. “Cậu không

thể nhìn thấy tất cả được. Mà còn mấy ông Học giả già mất đầu đã
chết thì sao? Tớ thấy họ đấy, đừng có quên.”

“Chỉ là lũ quỷ gieo ác mộng thôi mà.”
“Không phải. Chúng là các linh hồn hẳn hoi đó, và cậu biết điều

đó. Nhưng thứ làm chuyển động cái kim thì không phải là loại linh
hồn đó.”

“Nó cũng có thể không phải là một linh hồn,” Pantalaimon cứng

đầu đáp.

“Vậy nó có thể là gì được chứ?”
“Nó có thể là… Nó có thể là các hạt cơ bản.”
Cô bé tỏ ra giễu cợt.
“Có thể mà!” Con linh thú khăng khăng nói. “Cậu có nhớ cái cối

xay ánh sáng người ta để ở Gabriel không? Sao hả?”

Tại Học viện Gabriel có một vật rất linh thiêng được cất trên bệ

thờ cao của Nhà nguyện, giờ nghĩ lại thì Lyra nhận ra nó được bọc
trong một lớp vải nhung đen, giống như loại vải bọc Chân Kế. Cô đã
thấy nó khi đi cùng Thủ thư của Jordan đến dự lễ tại đó. Khi lời khẩn
cầu lên đến cao trào, Đấng Cầu Thay nhấc tấm vải lên, để lộ ra trong
ánh sáng mờ ảo một vòm kính chứa thứ gì đó bên trong nhưng lại quá
xa để có thể nhìn thấy được. Cho tới khi ông kéo một sợi dây gắn với
cửa chớp phía trên, để lọt một dải nắng rọi đúng vào mái vòm thì mọi
thứ mới hiện lên rõ nét: một vật nhỏ xinh giống như chiếc chong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.