BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 166

“Ừ, ta hiểu rồi. Xin lỗi cháu, Lyra. Cháu có mệt không? Có muốn

nghỉ không?”

“Không ạ,” cô đáp, nhưng đôi má cô ửng đỏ và đôi mắt sáng

bừng. Cô có đủ mọi dấu hiệu của sự bực bội do quá phấn khích, và
việc bị giam cầm trong căn buồng ngột ngạt này quá lâu còn khiến tâm
trạng cô trở nên tồi tệ hơn.

Ông nhìn ra ngoài cửa sổ. Trời đã sẩm tối, họ đang đi dọc theo

vùng nước nội địa cuối cùng trước khi ra tới bờ biển. Những khoảng
rộng nổi váng màu nâu của cửa sông nối dài dưới nền trời ảm đạm tới
một nhóm các thùng tinh than ở phía xa, han gỉ và bám đầy mạng
nhện cùng với hệ thống ống dẫn, bên cạnh một xưởng lọc dầu nơi
những cụm khói đen dày đặc miễn cưỡng dâng lên hòa vào với mây
trời.

“Chúng ta đang ở đâu vậy?” Lyra hỏi. “Cháu có thể ra ngoài một

tí thôi được không, Farder Coram?”

“Đây là vùng nước Colby,” ông đáp. “Cửa sông Cole. Khi tới thị

trấn chúng ta sẽ neo thuyền tại Chợ Khói rồi đi bộ tới khu xưởng đóng
tàu. Một hai tiếng nữa là tới nơi…”

Nhưng trời đang tối dần. Trong cảnh tiêu điều bao la của vùng

sông nước, chẳng có gì chuyển động trừ con thuyền của chính họ và
một sà lan chở than phía xa đang vất vả tiến về phía xưởng lọc. Lyra
đỏ bừng mặt vì mệt và phấn khích, cô đã ở bên trong quá lâu; thấy vậy
Farder Coram nói tiếp:

“Chà, ta nghĩ chỉ vài phút tận hưởng không khí thoáng đãng thì sẽ

không có vấn đề gì. Ta không thể nói là không khí trong lành được; nó
chẳng trong lành gì trừ khi thổi tới từ đại dương; nhưng cháu có thể ra
ngồi trên nóc và nhìn ngắm xung quanh cho tới khi chúng ta tới gần
hơn.”

Lyra nhảy dựng lên, còn Pantalaimon thì lập tức biến thành một

con mòng biển, háo hức được sải cánh trên bầu trời rộng mở. Bên
ngoài trời rất lạnh, nên mặc dù đã được quấn kĩ càng, Lyra vẫn không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.