BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 181

đến thấu xương, luồn lách vào mọi khe hở trên lớp áo da sói của Lyra,
chẳng mấy chốc hai tay cô đã đau nhức còn mặt thì tê cóng.
Pantalaimon trong dạng chồn ermine giúp cô giữ ấm cổ, nhưng trời
quá lạnh để có thể ở ngoài lâu mà không làm gì cả, thậm chí là để
ngắm hải cẩu, nên Lyra đã xuống dưới ăn cháo sáng và nhìn qua lỗ
cửa sổ trong phòng khách.

Nước trong cảng lặng hơn. Khi họ đi qua con đê chắn sóng khổng

lồ, Lyra bắt đầu cảm thấy lảo đảo vì thiếu sự chuyển động. Cô bé và
Pantalaimon thèm khát nhìn con tàu khó nhọc nhích từng chút một về
phía bãi đất bên rìa cảng. Trong một tiếng tiếp theo, âm thanh của
động cơ dịu lại thành một tiếng ì ì khe khẽ, những tiếng người hét lên
các mệnh lệnh hay câu hỏi, dây thừng được ném, cầu lên tàu được hạ,
cửa sập được mở.

“Nhanh lên, Lyra,” Farder Coram gọi. “Cháu xếp xong đồ đạc rồi

chứ?”

Đồ đạc của Lyra, vốn chẳng nhiều nhặn gì, đã được xếp sẵn kể từ

khi cô tỉnh dậy và nhìn thấy đất liền. Cô chỉ việc chạy tới phòng ngủ
rồi cầm chiếc túi mua hàng lên, vậy là cô đã sẵn sàng.

Điều đầu tiên cô bé và Farder Coram làm trên bờ là tới căn nhà

của Lãnh sự Phù thủy. Chẳng mất nhiều thời gian để tìm được nó; thị
trấn nhỏ được xây san sát quanh khu cảng; với nhà nguyện và nhà của
Thống đốc là những công trình duy nhất đủ to để được gọi là tòa nhà.
Lãnh sự Phù thủy sống trong một căn nhà gỗ sơn xanh lá nằm trong
tầm nhìn của biển. Chuông kêu lên đinh tai giữa con phố tĩnh mịch khi
họ rung nó.

Người phục vụ dẫn họ vào một phòng khách nhỏ rồi mang cà phê

đến mời. Đúng lúc đó vị Lãnh sự cũng bước vào chào đón họ. Đó là
một người đàn ông béo mập với gương mặt hồng hào và bộ vest đen
nghiêm trang, tên ông là Martin Lanselius. Linh thú của ông là một
con rắn nhỏ, có cùng đôi mắt xanh ngọc dữ dội và lấp lánh của ông, đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.