BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 188

“Xuất sắc,” ông nói. “Ta rất biết ơn. Ta sẽ không quên điều đó

đâu.”

Sau đó ông nhìn Farder Coram một cách lạ lùng, rồi quay trở lại

Lyra.

“Ta có thể yêu cầu cháu biểu diễn thêm một lần nữa không?” Ông

hỏi. “Trong khoảng sân phía sau căn nhà này, cháu sẽ tìm thấy vài
cành thông mây treo trên tường. Một trong số chúng đã từng được
Serafina Pekkala sử dụng, còn những cành khác thì không. Cháu có
thể tìm ra cái nào là của cô ấy không?”

“Vâng!” Lyra nói, luôn sẵn sàng để khoe tài. Cô cầm chiếc Chân

Kế rồi vội vã đi ra. Cô đang nóng lòng muốn xem cành cây thông mây
vì các phù thủy dùng nó để bay mà cô thì lại chưa từng được thấy cái
nào cả.

Trong khi cô bé không có mặt, vị Lãnh sự nói: “Ông có nhận ra

đứa trẻ này là ai không?”

“Cô bé là con gái của Ngài Asriel,” Farder Coram đáp. “Còn mẹ

nó là Phu nhân Coulter, thuộc Ủy ban Hiến tế.”

“Ngoài ra thì sao?”
Người du mục già đành phải lắc đầu. “Không,” ông nói, “tôi

không biết thêm gì nữa. Nhưng nó là một đứa vô tư đến kì lạ, tôi sẽ
không để nó bị tổn thương vì thế giới này đâu. Làm thế nào nó đọc
được dụng cụ đó thì tôi không đoán nổi, nhưng tôi tin khi nó nói về
vật đó. Sao vậy Tiến sĩ Lanselius? Ông biết gì về cô bé?”

“Các phù thủy đã nói về đứa trẻ này hàng mấy thế kỉ rồi,” vị

Lãnh sự nói. “Bởi vì họ sống gần với nơi mà bức màn chắn giữa các
thế giới rất mỏng, đến mức thỉnh thoảng họ lại nghe thấy những tiếng
thì thầm bất tử, bằng giọng của những sinh vật qua lại giữa các thế
giới. Chúng đã nói về một đứa trẻ mang trong mình vận mệnh to lớn
mà chỉ có thể được hoàn thành ở một nơi khác - không phải ở thế giới
này mà xa hơn. Không có đứa trẻ này thì tất cả chúng ta sẽ chết. Các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.