BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 189

phù thủy nói vậy. Nhưng nó phải hoàn thành vận mệnh này mà không
được biết gì về điều mình đang làm, bởi vì chính nhờ sự không biết ấy
mà chúng ta được cứu thoát. Ông có hiểu điều đó không, Farder
Coram?”

“Không,” Farder Coram đáp, “tôi không thể nói là tôi hiểu được.”
“Điều đó có nghĩa là cô bé phải được thoải mái phạm sai lầm.

Chúng ta phải hi vọng rằng cô bé sẽ không sai sót, nhưng không thể
chỉ dẫn cho nó được. Tôi mừng là đã gặp đứa bé trước khi chết.”

“Nhưng làm thế nào ông nhận ra được nó chính là đứa trẻ đó? Và

ông có ý gì khi nói tới những sinh vật qua lại giữa các thế giới? Tôi
thật sự không thể hiểu ý ông, Tiến sĩ Lanselius ạ, vì tôi cho rằng ông là
một người trung thực…”

Nhưng trước khi vị Lãnh sự kịp trả lời, cửa phòng đã bật mở.

Lyra bước vào một cách đắc thắng, mang theo một cành thông nhỏ.

“Chính là cái này!” Cô bé nói. “Cháu đã thử tất cả và ra cái này

cháu đảm bảo luôn.”

Vị Lãnh sự nhìn kĩ cành cây rồi gật đầu.
“Chính xác,” ông nói. “Chà, Lyra, ấn tượng lắm. Cháu thật có

phúc vì có một dụng cụ như vậy, chúc cháu may mắn với nó. Ta muốn
tặng cháu một vật để mang theo…”

Ông cầm lấy cành cây và bẻ một nhánh cho cô.
“Cô ấy đã bay bằng cái này ạ?” Lyra hỏi trong kinh ngạc.
“Phải. Ta không thể cho cháu toàn bộ cành cây được, vì ta cần nó

để liên lạc với cô ấy, nhưng ngần này là đủ. Chăm sóc nó nhé.”

“Vâng ạ,” cô đáp. “Cảm ơn ông.”
Cô bé đút nó vào trong ví bên cạnh chiếc Chân Kế. Farder Coram

chạm vào cành thông như để lấy may và trên gương mặt ông hiện lên
một biểu cảm Lyra chưa từng nhìn thấy: gần như là một niềm khao
khát. Vị Lãnh sự tiễn họ tới cửa rồi bắt tay với Farder Coram và cả
Lyra nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.