BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 19

“Nhân tiện ở trong đó thì cháu có thể trở nên có ích đấy. Quan sát

Hiệu trưởng thật kĩ khi ông ta vào. Nếu cháu có thể nói cho ta biết
điều gì đó thú vị về ông ta, ta sẽ giúp cháu không lấn sâu thêm vào cái
mớ rắc rối này. Hiểu chứ?”

“Vâng, thưa bác.”
“Gây ra một tiếng động là ta không giúp nữa đâu. Mặc cháu đó.”
Ông bước ra xa và đứng quay lưng vào lò sưởi khi người khuân

vác trở lại với chổi và gàu hót để dọn thủy tinh, cùng với một cái bát
và giẻ lau.

“Tôi chỉ có thể nói lại một lần, thưa ngài, tôi thật sự mong ngài

tha lỗi; tôi không biết điều gì…”

“Ông chỉ cần dọn dẹp là được rồi.”
Trong lúc người khuân vác bắt đầu lau rượu khỏi thảm sàn, ông

Quản gia gõ cửa rồi bước vào cùng với người phục vụ nam của Ngài
Asriel, một người đàn ông có tên Thorold. Cả hai đang bê một chiếc
hòm nặng trịch bằng gỗ sơn bóng với tay cầm bằng đồng. Họ đứng
khựng lại khi nhìn thấy việc người khuân vác đang làm.

“Phải, là rượu Tokay đó,” Ngài Asriel nói. “Tiếc thật. Là đèn

chiếu đó hả? Thorold, ông đặt nó lên cạnh tủ quần áo được chứ? Ta sẽ
treo màn chiếu lên ở phía bên kia.”

Lyra nhận ra cô có thể nhìn thấy màn hình cùng mọi thứ trên đó

qua khe cửa, và tự hỏi không biết có phải bác mình cố tình sắp xếp nó
như vậy không. Trong tiếng ồn người phục vụ nam tạo ra khi tháo tấm
vải lanh cứng và căng nó lên khung, cô bé thì thầm:

“Thấy chưa? Cũng đáng để đến đây đó chứ?”
“Có thể,” Pantalaimon nghiêm khắc đáp lại bằng giọng bướm

đêm nhỏ xíu của mình. “Mà cũng có thể là không.”

Ngài Asriel đứng bên ngọn lửa nhâm nhi nốt chỗ cà phê còn lại, u

uất quan sát Thorold mở chiếc hộp đựng đèn chiếu và tháo nắp ống
kính trước khi kiểm tra bình đựng dầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.