BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 221

“Iorek, ông đã từng đi đường này bao giờ chưa?”
“Một lần,” nó trả lời bằng giọng trầm đều đều.
“Gần đây có một ngôi làng đúng không?”
“Bên kia ngọn núi,” nó nói rồi nhìn lên qua những thân cây thưa

thớt.

“Có xa không?”
“Với tôi hay với cô?”
“Với tôi,” cô đáp.
“Quá xa. Với tôi thì chẳng xa chút nào.”
“Vậy ông mất bao lâu để tới đó?”
“Trước lần trăng mọc tiếp theo, tôi có thể đến và về ba lần.”
“Nghe này, Iorek, bởi vì: tôi có một chiếc máy đọc biểu tượng có

thể nói cho tôi biết nhiều chuyện, và nó nói rằng có một việc quan
trọng tôi cần phải làm tại ngôi làng đó, nhưng Ngài Faa không để tôi
đi. Ông ấy chỉ muốn tiến lên thật nhanh, và tôi cũng biết rằng điều đó
quan trọng. Nhưng nếu tôi không đi tìm hiểu xem nó là cái gì, chúng
ta có thể sẽ không biết được Những Kẻ háu ăn đang thực sự làm gì.”

Con gấu không nói gì cả. Nó đang ngồi thẳng lưng như người,

đôi tay khổng lồ khoanh lại trong lòng, đôi mắt sẫm màu của nó nhìn
vào mắt cô bé đang đứng dưới mõm mình. Nó biết cô bé muốn điều gì
đó.

Pantalaimon lên tiếng: “Ông có thể đưa chúng tôi tới ngôi làng

rồi sau đó đuổi theo đoàn xe kéo được không?”

“Được. Nhưng ta đã hứa với Ngài Faa là sẽ tuân lệnh ông ấy chứ

không phải bất kì ai khác.”

“Nếu tôi xin phép được ông ấy thì sao?” Lyra hỏi.
“Thì không vấn đề gì.”
Cô bé quay người rồi chạy trở lại trên nền tuyết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.