BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 233

mức cô thậm chí còn không thể nới lỏng vòng tay quanh người thằng
bé. John Faa đã phải nhẹ nhàng gỡ chúng ra rồi nhấc cô xuống.

“Chúa ơi, gì thế này?” Ông thốt lên. “Lyra, cháu yêu, cháu đã tìm

thấy gì thế này?”

“Tên cậu bé là Tony,” cô lẩm nhẩm qua đôi môi lạnh cóng.

“Chúng đã tách rời linh thú của cậu ấy. Đó là việc Những Kẻ háu ăn
đang làm.”

Những người đàn ông sững lại vì sợ hãi; nhưng trước sự kinh

ngạc rệu rã của Lyra, con gấu lên tiếng quở trách họ.

“Thật đáng xấu hổ cho các người! Hãy nghĩ xem đứa trẻ này đã

làm gì! Các người có thể không can đảm được như cô bé, nhưng cũng
phải biết xấu hổ để đừng tỏ ra kém cỏi hơn chứ.”

“Ông nói đúng, Iorek Byrnison ạ,” John Faa nói rồi quay lại ra

lệnh. “Nhóm lửa lên rồi hâm chút súp cho đứa nhỏ đi. Cho cả hai đứa
bé. Farder Coram, lều của ông đã được dựng chưa?”

“Rồi, John ạ. Đưa cô bé đến và sưởi ấm cho nó đi…”
“Còn cậu bé,” một ai đó khác lên tiếng. “Nó có thể ăn và sưởi

ấm, cho dù…”

Lyra đã định nói với John Faa về các phù thủy, nhưng họ đều quá

bận rộn còn cô bé thì đã mệt bã người. Sau vài phút bị rối loạn bởi nào
là ánh đèn lồng, khói củi, các bóng người vội vã đi tới đi lui, cô cảm
thấy hàm răng chồn ermine của Pantalaimon đang cắn nhẹ lên tai
mình. Cô bừng tỉnh và thấy khuôn mặt con gấu chỉ cách mặt mình vài
phân.

“Đám phù thủy,” Pantalaimon thì thào. “Tớ đã gọi Iorek đấy.”
“Ồ phải rồi,” cô lẩm nhẩm. “Iorek, cảm ơn ông đã đưa tôi đến đó

và quay lại. Tôi có thể sẽ không nhớ để nói với Ngài Faa về các phù
thủy ông nên làm việc đó thay cho tôi nhé.”

Cô bé nghe thấy con gấu đồng ý rồi sau đó cô ngủ thiếp đi ngon

lành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.