BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 236

“Con cá của cậu ấy đâu rồi?”
Họ dừng lại, bối rối, không rõ ý cô là gì; mặc dù vài con linh thú

của họ thì hiểu chuyện, bèn quay ra nhìn nhau. Một trong số những
người đàn ông bắt đầu nhoẻn miệng cười vẻ không chắc chắn.

“Đừng có cười! Tôi sẽ xé xác anh ra nếu anh dám cười cậu ấy!

Đó là tất cả những gì cậu ấy có để bấu víu vào, chỉ là một con cá khô
cũ mèm, đó là thứ duy nhất cậu ấy có để thay cho một linh thú để yêu
thương và ân cần! Ai đã lấy nó đi khỏi cậu ấy? Nó đâu rồi?”

Pantalaimon đang gầm gừ trong dạng một con báo tuyết, giống

như linh thú của Ngài Asriel, nhưng cô không thấy điều đó, trong mắt
cô chỉ có đúng và sai.

“Bình tĩnh nào, Lyra,” một người nói. “Thư giãn đi cô bé.”
“Ai đã lấy nó đi?” Mắt cô lại lóe lên, khiến người đàn ông lùi lại

một bước trước cơn giận dữ điên cuồng của cô.

“Tôi đã không biết,” một người khác nói vẻ hối lỗi, “tôi cứ nghĩ

đó chỉ là thứ cậu bé đang ăn. Tôi đã lấy nó ra khỏi tay cậu ta vì nghĩ
như vậy sẽ tôn trọng hơn. Chỉ là vậy thôi, Lyra ạ.”

“Vậy nó đâu rồi?”
Người đàn ông đáp vẻ khó xử: “Tôi không nghĩ cậu ta cần nó nên

đã cho lũ chó ăn rồi. Tôi rất xin lỗi.”

“Anh không cần xin lỗi tôi, phải xin lỗi cậu ấy chứ,” cô nói rồi

lập tức quay đi và lại quỳ xuống, đặt tay lên gò má lạnh toát của đứa
trẻ đã chết.

Rồi một ý tưởng chợt đến, cô bèn mò mẫm trong áo khoác.

Không khí lạnh ùa vào khi cô mở chiếc áo trùm đầu ra, nhưng chỉ
trong vài giây cô đã có được thứ mình muốn. Cô lấy một đồng vàng từ
trong ví ra trước khi quấn kín người lại.

“Cho tôi mượn dao của anh,” cô nói với người đàn ông đã lấy

con cá. Khi đã nhận được dao từ anh ta, cô hỏi Pantalaimon: “Tên nó
là gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.