BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 240

“Ngài Asriel. Chúng đã bắt giam ông ấy ở Svalbard, vậy đấy. Tôi

nghĩ Những Kẻ háu ăn đã phản bội ông ấy và trả công cho lũ gấu để
canh giữ ông ấy trong tù.”

“Tôi không biết. Tôi không phải gấu Svalbard.”
“Tôi cứ nghĩ ông đã từng…”
“Không. Tôi đã từng là một con gấu Svalbard, nhưng giờ thì

không. Tôi bị trục xuất như một hình phạt vì đã giết một con gấu khác.
Do vậy tôi đã bị tước đi địa vị, của cải, áo giáp và bị đẩy ra sống ở rìa
xã hội loài người, phải đấu tranh để kiếm việc hay làm những công
việc tàn bạo rồi dìm kí ức của mình trong rượu mạnh nguyên chất.”

“Tại sao ông lại giết con gấu kia?”
“Vì giận dữ. Loài gấu có nhiều cách để bỏ qua cơn giận với nhau,

nhưng tôi đã bị mất kiểm soát. Tôi đã giết hắn ta và bị trừng phạt đích
đáng.”

“Ông đã giàu có và ở địa vị cao sang,” Lyra ngạc nhiên thốt lên.

“Giống như cha tôi vậy, Iorek! Giống y như ông ấy sau khi tôi được
sinh ra. Ông ấy cũng đã giết người và bị người ta tước đi toàn bộ tài
sản của mình. Mặc dù chuyện đó xảy ra rất lâu trước khi ông bị cầm tù
ở Svalbard. Tôi chẳng biết gì về Svalbard cả, ngoại trừ việc nó ở tận
cùng của Phương Bắc… Có phải nó được bao phủ hoàn toàn bởi băng
tuyết không? Có thể vượt qua biển đóng băng để tới đó không?”

“Không phải từ bờ biển này. Biển ở phía nam của nó đôi khi đóng

băng, nhưng có lúc thì không. Cô sẽ cần một con thuyền.”

“Hoặc một cái khí cầu, có lẽ vậy.”
“Hoặc một cái khí cầu, phải, nhưng như vậy cô sẽ cần luồng gió

thổi đúng hướng.”

Nó gặm tiếp cái đùi tuần lộc. Một ý tưởng điên rồ ập tới tâm trí

Lyra khi cô nhớ lại đoàn phù thủy trên bầu trời đêm; nhưng cô không
nói gì về điều đó cả. Thay vào đó, cô hỏi Iorek Byrnison về Svalbard,
rồi chăm chú lắng nghe khi nó kể về những dòng sông băng chảy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.