BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 251

“Không…”
“Tớ đã thấy ông ấy ngã xuống. Nhưng ông ấy hẳn đã chuẩn bị

sẵn sàng cho những vụ tấn công kiểu này. Bọn mình biết vậy mà.”

“Nhưng đáng lẽ chúng ta nên giúp ông ấy! Đáng lẽ chúng ta phải

quan sát chiếc Chân Kế!”

“Suỵt! Giả vờ bất tỉnh đi.”
Có tiếng roi vụt, nối tiếp theo là tiếng hú của đàn chó đang phóng

hết tốc lực. Lyra có thể đoán được họ đang đi nhanh đến mức nào dựa
vào cái cách cô bị giật và nảy bật lên. Mặc dù đã cố căng tai lên nghe
ngóng những âm thanh từ cuộc chiến, cô chỉ nhận ra được âm thanh
tuyệt vọng của loạt bắn bị khoảng cách bóp nghẹt, ngoài ra chỉ có
tiếng cót két, tiếng chạy hùng hục và tiếng những bàn chân chó khẽ
sục xuống nền tuyết.

“Chúng sẽ chở chúng ta đến chỗ Những Kẻ háu ăn,” cô bé thì

thầm.

Cụm từ bị cắt hiện lên trong đầu cô. Nỗi khiếp sợ choáng ngợp

tâm trí cô bé, Pantalaimon nép sát bên cạnh cô.

“Tớ sẽ chiến đấu,” nó nói.
“Tớ cũng vậy. Tớ sẽ giết chúng.”
“Iorek cũng sẽ làm vậy khi nhận ra chuyện này. Ông ấy sẽ nghiền

chúng đến chết.”

“Còn bao xa nữa mới tới Bolvangar?”
Pantalaimon không biết, nhưng chúng nghĩ rằng chỉ còn chưa đầy

một ngày đường. Sau khi đã rong ruổi lâu đến mức cả người cô đau
nhức vì tù túng, tốc độ đột nhiên giảm xuống, rồi có người thô bạo kéo
cái mũ trùm ra.

Cô bé ngước nhìn lên khuôn mặt Á châu to bè dưới cái mũ trùm

lông chồn gulo được thắp sáng bằng ánh đèn leo lét. Đôi mắt đen của
hắn lóe lên vẻ thỏa mãn, đặc biệt là khi Pantalaimon luồn ra khỏi áo
choàng của Lyra, nhe bộ răng chồn ermine trắng ởn và rít lên đe dọa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.