BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 253

“Những người đó là ai?” Gã đàn ông hỏi tiếp, chỉ về hướng vừa

đi qua.

“Lái buôn.”
“Lái buôn… Buôn cái gì?”
“Lông thú, rượu mạnh,” cô đáp. “Lá thuốc.”
“Chúng bán lá thuốc, mua lông thú?”
“Phải.”
Hắn nói gì đó với đồng bọn, tên kia đáp lại cụt lủn. Suốt thời gian

đó chiếc xe kéo vẫn đang lao đi, Lyra dựng người dậy dễ dàng hơn, cố
nhìn xem họ đang đi đâu; nhưng tuyết đang rơi dày còn trời thì tối
sầm, cô bé lập tức bị cóng đến mức không thể nhòm ra lâu hơn được
nữa nên đành nằm xuống. Cô và Pantalaimon có thể cảm nhận luồng
suy nghĩ của nhau, chúng cố gắng trấn tĩnh, nhưng cứ nghĩ tới việc
John Faa đã chết… Còn chuyện gì đã xảy ra với Farder Coram? Liệu
Iorek có giết được những tên Samoyed còn lại không? Liệu họ có lần
ra dấu vết của cô không?

Lần đầu tiên trong đời, cô bé cảm thấy có chút thương xót cho

bản thân.

Một lúc lâu sau, gã đàn ông lay vai rồi đưa cho cô một dải thịt

tuần lộc sấy khô để nhai. Miếng thịt vừa dai nhách vừa bốc mùi,
nhưng cô bé đang đói, vả lại trong đó cũng có dưỡng chất. Sau khi ăn
cô cảm thấy khỏe hơn chút ít. Cô chậm rãi thọc tay vào áo choàng cho
tới khi biết chắc được rằng chiếc Chân Kế vẫn còn ở đó, rồi cẩn thận
rút cái hộp đựng con bọ gián điệp ra và luồn nó vào một bên ủng.
Pantalaimon bò vào trong dạng chuột và đẩy nó xuống sâu nhất có thể,
nhét xuống dưới đáy chiếc quần tất làm từ da tuần lộc của cô.

Khi việc đó được hoàn thành, cô nhắm mắt lại. Nỗi sợ hãi khiến

cô mệt rã rời, và chẳng mấy chốc cô đã thiếp đi trong lo lắng.

Cô tỉnh dậy khi chuyển động của chiếc xe kéo thay đổi. Nó đột

nhiên êm hơn, và khi mở mắt ra, cô bé thấy những luồng ánh sáng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.