BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 257

nhận ra, trong một thoáng Lyra đã cảm thấy một cơn ớn lạnh kì lạ ùa
đến) là một con chó nhỏ màu trắng đang chạy lon ton (nhưng một lúc
sau cô lại không hiểu tại sao nó lại khiến cô bị ớn lạnh).

“Tên cháu là gì, cô bé?” Bà y tá nói khi mở một cánh cửa nặng

nề.

“Lizzie.”
“Chỉ Lizzie thôi à?”
“Lizzie Brooks.”
“Cháu bao tuổi?”
“Mười một.”
Lyra vẫn bị nói là nhỏ hơn so với tuổi. Dù cho điều đó có nghĩa

gì đi nữa thì nó cũng chưa hề tác động đến ý thức của cô bé về tầm
quan trọng của bản thân, nhưng cô nhận ra rằng lúc này cô có thể tận
dụng nó để khiến Lizzie ngượng nghịu, âu lo và tầm thường. Cô khom
người nhỏ lại khi bước vào trong phòng.

Cô phần nào trông chờ bà ta sẽ hỏi cô tới từ đâu, đến đây bằng

cách nào, và cô đang chuẩn bị sẵn câu trả lời; nhưng bà y tá chẳng
những thiếu trí tưởng tượng mà còn thiếu cả sự tò mò nữa. Y tá Clara
tỏ ra bàng quan tới mức như thể Bolvangar chỉ là một vùng ngoại ô
của London, còn trẻ con thì thường xuyên đến nơi này. Con linh thú
nhỏ bảnh bao của bà lon ton theo gót, cũng lanh lẹ và vô cảm hệt như
chủ.

Trong căn phòng họ bước vào có một bộ trường kỉ, bàn, hai cái

ghế, tủ có ngăn kéo, tủ buffet đựng thuốc và băng gạc, và bồn rửa mặt.
Ngay khi vừa bước vào phòng, bà y tá liền cởi áo khoác của Lyra ra và
thả xuống nền nhà sáng bóng.

“Cởi nốt chỗ còn lại đi nào, bé con,” bà nói. “Chúng ta sẽ làm

một cuộc kiểm tra nho nhỏ để xem cháu có khỏe mạnh, không bị cóng
hay có sổ mũi không, rồi sẽ kiếm một bộ quần áo sạch sẽ tươm tất cho
cháu. Chúng ta sẽ cho cháu đi tắm nữa,” bà nói thêm, vì Lyra đã nhiều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.