BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 258

ngày liền không thay đồ hay tắm rửa gì rồi, và trong hơi ấm bao
quanh, điều đó càng trở nên rõ ràng.

Pantalaimon rùng mình phản đối, nhưng Lyra đã quắc mắt lên

kìm chế nó. Nó đậu trên chiếc trường kỉ trong khi Lyra lần lượt cởi
từng lớp quần áo trong sự phẫn nộ và tủi nhục; nhưng cô vẫn kịp
nhanh trí che giấu biểu hiện đó đi, giả vờ đần độn và dễ bảo.

“Cả đai đựng tiền nữa, Lizzie,” bà y tá nói rồi tự cởi nó ra bằng

những ngón tay lực lưỡng của mình. Bà ta đang định thả cái đai lên
đống quần áo của Lyra thì ngừng lại khi rờ thấy mép của chiếc Chân
Kế.

“Cái gì đây?” Bà ta nói trong lúc gỡ lớp vải dầu ra.
“Chỉ là một loại đồ chơi thôi,” Lyra đáp. “Nó là của cháu.”
“Phải, chúng ta sẽ không lấy nó đi đâu, bé con,” Y tá Clara nói

rồi tháo lớp nhung đen ra. “Đẹp đấy chứ, như một cái la bàn vậy. Đi
tắm nào,” bà nói tiếp, đặt chiếc Chân Kế xuống rồi kéo tấm rèm bằng
lụa than ở trong góc lại.

Lyra miễn cưỡng bước vào dòng nước ấm và xát xà phòng lên

người trong khi Pantalaimon đậu trên thanh ray treo rèm. Cả hai đều ý
thức được rằng nó không được tỏ ra quá lanh lợi, vì linh thú của
những kẻ đần thì cũng phải đần độn theo. Khi cô bé đã được tắm rửa
và lau khô người, bà y tá đo nhiệt độ của cô, kiểm tra mắt, tai, họng,
đo chiều cao và cho cô đứng lên cân trước khi ghi chép lên một kẹp tài
liệu. Sau đó bà ta đưa cho Lyra một bộ pyjama cùng áo choàng dài.
Chúng đều tinh tươm và cao cấp, giống như áo choàng của Tony
Makarios, nhưng chúng cũng lại mang vẻ gì đó của đồ đã qua sử dụng.
Lyra cảm thấy không thoải mái.

“Mấy cái này không phải của cháu,” cô nói.
“Không, bé con ạ. Quần áo của cháu cần được giặt giũ cẩn thận.”
“Cháu có được lấy lại đồ của mình không?”
“Ta cho là có. Có chứ, đương nhiên rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.