BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 260

Cô bé đi theo Y tá Clara tới phòng ăn, nơi cả chục chiếc bàn tròn

màu trắng phủ đầy vụn thức ăn và những vòng tròn dính nhớp do đồ
uống bị đặt xuống một cách bất cẩn. Đĩa và dao dĩa bẩn chất đống trên
một chiếc xe đẩy bằng thép. Trong phòng không có cửa sổ, nên để tạo
ảo giác về ánh sáng và không gian, một bên tường được phủ lên bức
tranh khổng lồ vẽ cảnh bãi biển nhiệt đới với bầu trời xanh trong, cát
trắng và hàng dừa biếc.

Người đàn ông đã dẫn cô vào đang lấy một cái khay từ quầy phục

vụ.

“Ăn đi này,” ông ta nói.
Không cần thiết phải nhịn đói nên cô thích thú nhấm nháp món

hầm và khoai tây nghiền. Tiếp theo là một bát chứa đào đóng hộp và
kem. Trong khi cô bé ăn, người đàn ông và bà y tá trao đổi khẽ tại một
bàn khác, và khi cô ăn xong, bà y tá mang tới một cốc sữa ấm rồi đem
cái khay đi.

Người đàn ông tới ngồi xuống đối diện với cô. Con linh thú sóc

marmot của ông ta không vô cảm và lãnh đạm như con chó của bà y
tá, mà lịch sự ngồi trên vai ông, quan sát và lắng nghe.

“Vậy, Lizzie,” ông lên tiếng. “Cháu ăn đủ no chưa?”
“Rồi ạ, cảm ơn ông.”
“Ta muốn cháu nói cho ta nghe cháu từ đâu tới. Cháu có thể làm

vậy không?”

“London,” cô bé đáp.
“Cháu đang làm gì trên phương bắc xa xôi này vậy?”
“Cháu đi với cha cháu,” cô bé lẩm nhẩm. Cô nhìn xuống để tránh

ánh mắt của con sóc marmot, cố gắng ra vẻ đang sắp khóc đến nơi.

“Với cha cháu à? Ra vậy. Ông ấy đang làm gì ở tít tận đây vậy?”
“Buôn bán. Chúng cháu đem đến rất nhiều lá thuốc từ Tân Đan

Mạch, chúng cháu còn mua lông thú nữa.”

“Vậy cha cháu chỉ có một mình à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.