BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 264

“Nhiều hơn chứ,” đứa con gái tròn trĩnh nói. “Phải tầm bốn mươi

ấy.”

“Ngoại trừ việc họ cứ đưa chúng tớ đi dần,” đứa tóc đỏ nói.

“Thông thường họ bắt đầu với việc đưa đến đây cả một nhóm, nên lúc
đó có rất nhiều trẻ con, nhưng rồi từng đứa một sẽ biến mất.”

“Họ là Những Kẻ háu ăn đó,” đứa tròn trĩnh nói. “Các cậu biết

Những Kẻ háu ăn mà. Bọn mình đều sợ chúng cho tới khi chính bản
thân bị bắt cóc…”

Lyra đang dần hồi tỉnh lại. Linh thú của các cô bé khác, ngoại trừ

con thỏ, đang nghe ngóng ở gần cửa ra vào, còn lũ trẻ thì không đứa
nào nói to hơn tiếng thì thầm. Lyra hỏi tên của chúng. Cô bé tóc đỏ tên
là Annie, đứa tóc đen tròn trịa là Bella, còn đứa bé gầy gò là Martha.
Chúng không biết tên lũ con trai, vì phần lớn thời gian nam và nữ phải
ở riêng. Chúng không hề bị đối xử tệ.

“Ở đây khá là ổn,” Bella nói, “chẳng có gì nhiều để làm ngoại trừ

việc họ cho bọn tớ làm bài kiểm tra, bắt tập thể dục, sau đó cân đo bọn
tớ, đo nhiệt độ và đủ thứ khác. Thật sự rất là tẻ nhạt.”

“Trừ khi Phu nhân Coulter tới,” Annie nói.
Lyra phải ngăn bản thân hét lên, nhưng Pantalaimon đập cánh

gấp đến mức khiến những đứa khác chú ý.

“Cậu ấy bị căng thẳng quá đó,” Lyra nói, xoa dịu con linh thú.

“Họ hẳn đã cho bọn tớ uống thuốc ngủ, như các cậu nói, vì cả hai bọn
tớ đều thấy rất mơ màng. Phu nhân Coulter là ai vậy?”

“Đó là người đã gài bẫy chúng tớ, nói đúng hơn là hầu hết chúng

tớ,” Martha nói. “Những đứa trẻ khác đều nói về bà ta. Bà ta mà tới là
mọi người lập tức biết rằng sẽ có vài đứa biến mất.”

“Bà ta thích quan sát trẻ con. Khi họ đưa chúng tớ đi, bà ta thích

xem những việc họ làm với chúng tớ. Bạn Simon cho rằng họ giết
chúng tớ, còn Phu nhân Coulter thì đứng nhìn.”

“Họ giết bọn mình á?” Lyra rùng mình nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.