BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 269

theo hay không.”

“Nhưng tại sao họ lại cứ lặp đi lặp lại việc đó với những đứa trẻ

khác nhau?” Có ai đó lên tiếng. “Chẳng phải làm một lần là biết rồi
sao?”

“Tớ biết họ làm gì đấy,” đứa con gái đầu tiên nói.
Giờ thì nó đã thu hút được sự chú ý của cả đám. Nhưng vì chúng

không muốn cho nhân viên ở đó biết mình đang nói về chuyện gì nên
phải giả bộ xa lạ, hơi lơ đễnh và thờ ơ trong khi vẫn lắng nghe cao độ
vì tò mò.

“Sao cậu biết?” Ai đó hỏi.
“Vì tớ đã ở cùng cậu ấy khi họ đến tìm. Chúng tớ đã ở trong

phòng chứa ga gối,” nó nói.

Mặt nó đỏ lựng lên, chờ đợi những tiếng giễu cợt và trêu chọc,

nhưng chẳng có gì xảy ra cả. Tất cả bọn trẻ đều không tỏ vẻ quan tâm,
thậm chí còn chẳng có ai cười nữa.

Nó nói tiếp: “Chúng tớ đang giữ im lặng thì một y tá với giọng

nói dịu dàng bước vào. Bà ta nói: Ra nào, Tony, ta biết cháu đang ở
đó, nào, chúng ta sẽ không làm cháu đau đâu… Cậu ấy nói: Chuyện gì
sẽ xảy ra? Rồi bà ta nói: Chúng ta chỉ cho cháu ngủ rồi tiến hành một
cuộc phẫu thuật nhỏ, sau đó cháu sẽ lại tỉnh dậy khỏe mạnh như trước.
Nhưng Tony không tin bà ta. Cậu ấy nói…”

“Những cái lỗ!” Một đứa nào đó thốt lên. “Họ sẽ đục một lỗ trên

đầu cậu ấy giống như đám người Tartar! Dám đấy!”

“Im đi! Bà y tá còn nói gì nữa?” Ai đó nói chêm vào. Vào lúc

này, hơn chục đứa trẻ đang xúm xít lại quanh bàn, lũ linh thú cũng háo
hức muốn biết không kém gì chủ, tất cả đều tròn mắt kinh ngạc và hồi
hộp.

Đứa con gái tóc vàng hoe nói tiếp: “Tony muốn biết họ định làm

gì với Ratter, vậy đấy. Bà y tá trả lời: À, nó cũng sẽ ngủ giống như
cháu thôi. Tony liền nói: Các người sẽ giết nó đúng không? Tôi biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.