BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 273

À, Lyra nghĩ, có ý tưởng rồi.
Trong suốt phần đầu của buổi chiều, Lyra và bốn đứa con gái

khác được tiến hành kiểm tra Bụi. Các bác sĩ không để lộ rằng đó là
việc họ sẽ làm, nhưng chẳng khó gì để đoán được. Từng đứa một được
đưa tới phòng thí nghiệm, và hẳn nhiên là điều này khiến bọn trẻ đều
rất sợ hãi; thật tàn nhẫn làm sao, Lyra nghĩ, nếu cô bé phải bỏ mạng
mà không táng cho chúng được một quả! Nhưng xem ra chúng chưa
có ý định thực hiện cuộc phẫu thuật đó vội.

“Chúng ta muốn thực hiện vài đo đạc,” bác sĩ giải thích. Thật khó

để phân biệt những người này: tất cả đàn ông trông đều na ná nhau
trong tấm áo khoác trắng cùng chiếc kẹp tài liệu và bút chì, phụ nữ
trông cũng giống nhau nữa, bộ đồng phục và vẻ ngoài ôn tồn, bình
tĩnh của họ khiến họ trông chẳng khác gì chị em.

“Hôm qua cháu được đo rồi mà,” Lyra nói.
“À, hôm nay chúng ta sẽ thực hiện các phép đo khác. Đứng lên

miếng kim loại đi - quên, tháo giày ra trước đã. Cứ ôm lấy linh thú của
mình nếu muốn. Nhìn về phía trước, đúng rồi, nhìn thẳng vào đốm
sáng màu xanh ấy. Ngoan lắm…”

Có thứ gì đó lóe lên. Bác sĩ chỉnh mặt cô sang hướng khác rồi

sang trái và sang phải, mỗi lần đều có tiếng cách và ánh sáng lóe lên.

“Vậy là được rồi. Giờ thì tới bên máy này rồi đặt tay vào ống đi.

Không đau đâu, ta hứa đấy. Duỗi thẳng ngón tay ra. Đúng rồi.”

“Ông đang đo cái gì vậy?” Cô bé hỏi. “Là Bụi à?”
“Ai nói với cháu về Bụi vậy?”
“Một trong những bạn gái khác, cháu không biết tên bạn ấy. Bạn

ấy nói rằng chúng cháu bị phủ đầy Bụi. Cháu đâu có bụi bặm gì, ít
nhất thì cháu cũng nghĩ thế. Hôm qua cháu vừa tắm xong mà.”

“À đó là một loại bụi khác. Cháu không thể thấy nó bằng mắt

thường đâu. Đó là một loại bụi đặc biệt. Giờ thì nắm chặt tay vào -
đúng rồi. Giỏi lắm. Giờ thì lần tìm trong đó một cái tay cầm đi - thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.