BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 278

Lyra nói với chúng: “Nghe này, các cậu nên đi trông chừng đi.

Billy, cậu đi hướng đó, còn Roger, canh chừng lối đi mà chúng ta vừa
đến. Chúng ta không có nhiều thời gian đâu.”

Chúng chạy đi làm theo điều cô bé nói, còn Lyra thì quay lại phía

cửa ra vào.

“Sao cô lại cố tìm cách vào trong đó vậy?” Con linh thú ngỗng

hỏi.

“Vì những điều người ta đang làm ở đây. Họ cắt…” Cô hạ giọng:

“… họ cắt rời linh thú của người khác. Của trẻ con. Tôi nghĩ có thể họ
tiến hành việc đó ở đây. Ít nhất thì cũng có thứ gì đó ở đây nên tôi định
đi xem. Nhưng nó bị khóa mất rồi…”

“Ta có thể mở nó ra,” con ngỗng nói rồi vỗ cánh một vài lần, hất

tuyết về phía cửa; nó vừa làm vậy thì Lyra nghe thấy có thứ gì đó đang
vặn trong ổ khoá.

“Vào cẩn thận nhé,” con linh thú nói.
Lyra kéo cánh cửa trên nền tuyết rồi lẻn vào trong. Con linh thú

ngỗng đi cùng với cô. Pantalaimon đang rất lo lắng và sợ hãi, nhưng
nó không muốn con linh thú của phù thủy thấy mình run rẩy nên đã
bay tới trú trong ngực áo choàng lông của Lyra.

Ngay khi mắt cô làm quen được với ánh sáng, Lyra đã hiểu tại

sao.

Trong một dãy lồng thủy tinh đặt trên những cái giá chạy quanh

tường là toàn bộ số linh thú của những đứa trẻ bị cắt rời: những hình
dạng ma quái của mèo, chim, chuột hay những sinh vật khác, cái nào
cũng đầy kinh hoàng và khiếp đảm, tất cả đều nhợt nhạt như khói.

Con linh thú của phù thủy kêu lên tức giận, Lyra thì ghì chặt lấy

Pantalaimon và nói: “Đừng nhìn! Đừng nhìn!”

“Đám trẻ con của các linh thú này đâu rồi?” Con linh thú ngỗng

nói, cả người run lên vì phẫn nộ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.