BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 287

cháy đã thành công tốt đẹp. Tớ dám chắc họ cũng sợ bà ta chẳng kém
gì bọn mình…”

Trong suốt phần ngày còn lại, Lyra cứ dính chặt lấy đám con gái,

quan sát, kiệm lời và kín đáo. Chương trình hôm đó có luyện tập thể
chất, may vá, dùng bữa nhẹ, chơi đùa trong phòng khách: một căn
phòng lớn tồi tàn chứa các trò chơi cờ bàn, vài cuốn sách tả tơi và một
bàn bóng bàn. Đến một lúc, Lyra và những đứa khác nhận ra có sự
khẩn cấp kín đáo nào đó đang diễn ra, vì đám người lớn cứ vội vàng
chạy tới chạy lui hay đứng thành từng nhóm lo lắng trao đổi đầy cấp
bách. Lyra đoán rằng họ đã phát hiện ra vụ tẩu thoát của đám linh thú
và đang thắc mắc không hiểu làm sao lại xảy ra việc đó được.

Nhưng cô bé không nhìn thấy Phu nhân Coulter, thật nhẹ nhõm

biết bao. Khi tới giờ đi ngủ, cô biết rằng mình phải nói chuyện riêng
với những đứa con gái khác.

“Nghe này,” cô nói, “họ có bao giờ đến kiểm tra xem chúng ta đã

ngủ chưa hay không?”

“Họ chỉ nhìn vào một lần thôi,” Bella đáp. “Họ chỉ rọi đèn xung

quanh chứ không thật sự xem xét gì cả.”

“Tốt. Vì tớ sẽ đi kiểm tra vòng quanh. Có một lối đi trên trần nhà

mà cậu bạn này đã chỉ cho tớ…”

Cô bé giải thích, nhưng trước khi kịp nói xong thì Annie đã chen

vào: “Tớ sẽ đi với cậu!”

“Không, cậu không nên đi cùng, vì nếu chỉ có một đứa biến mất

thì sẽ dễ dàng hơn. Các cậu đều có thể nói là đã ngủ thiếp đi và không
biết tớ đi đâu mất.”

“Nhưng nếu tớ đi cùng với cậu…”
“Chỉ tổ dễ bị tóm thôi,” Lyra nói.
Hai con linh thú của chúng nhìn nhau đăm đăm, Pantalaimon

trong lốt mèo rừng còn Kyrillion của Annie thì là một con cáo. Cả hai
đều đang run lên kích động. Pantalaimon rít lên một tiếng trầm và khẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.