BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 298

thú đang quẫy đạp sang phía bên kia. Giữa hai đứa có một vách lưới
ngăn, nhưng Pantalaimon vẫn là một phần của cô, chúng vẫn đang kết
nối. Trong một vài giây tới, Pantalaimon vẫn là linh hồn thân yêu của
cô.

Trên cả tiếng thở hổn hển của đám đàn ông, tiếng thút thít của

chính bản thân cô, và tiếng hú hoang dại của con linh thú, Lyra nghe
thấy tiếng kêu o o, rồi cô thấy một người đàn ông (đang chảy máu
mũi) điều khiển một loạt nút chuyển mạch. Hai tên còn lại ngước lên
nhìn, cô cũng hướng mắt lên nhìn theo. Lưỡi dao bạc trắng khổng lồ
đang dần được kéo lên, lấp loáng trong ánh sáng chan hòa. Khoảnh
khắc cuối cùng trong cuộc đời trọn vẹn của cô sẽ là khoảnh khắc tồi tệ
nhất.

“Chuyện gì đang diễn ra ở đây vậy?”
Một giọng nói nhẹ nhàng, du dương: giọng của bà ta. Mọi thứ

ngừng lại.

“Các ông đang làm gì vậy? Còn đứa trẻ này là ai…”
Bà ta không kịp nói hết từ cuối cùng vì đúng lúc đó bà nhận ra

Lyra. Qua đôi mắt mờ đi vì lệ, Lyra thấy bà loạng choạng rồi ghì chặt
lấy một chiếc ghế băng; khuôn mặt bà ta, thật xinh đẹp và điềm tĩnh,
trong thoáng chốc lại hiện lên vẻ hốc hác và khiếp hãi.

“Lyra…” Bà ta thì thào.
Con khỉ vàng phóng đi như một tia chớp từ bên cạnh chủ nhân và

lôi mạnh Pantalaimon ra khỏi cái lồng lưới trong khi Lyra tự thoát ra.
Pantalaimon bứt mình ra khỏi đôi tay lo lắng của con khỉ rồi lảo đảo
ngã vào vòng tay Lyra.

“Không bao giờ, không bao giờ,” cô bé vùi mặt vào bộ lông của

con linh thú, còn nó thì ép trái tim đang đập vào lồng ngực cô.

Hai đứa bám chặt lấy nhau như những kẻ sống sót từ một trận

đắm tàu, đang run rẩy trên một bờ biển hoang vu. Lyra loáng thoáng
nghe thấy Phu nhân Coulter trao đổi với đám đàn ông, nhưng cô thậm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.