BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 300

17

Đoàn phù thủy

L

yra rên rỉ và run lập cập một cách không thể kiểm soát, cứ như cô

vừa được kéo lên khỏi mặt nước lạnh đến mức khiến tim gần như
đóng băng. Pantalaimon chui vào trong quần áo và nằm áp sát vào lớp
da trần của cô, âu yếm cô nhưng vẫn luôn để tâm đến Phu nhân
Coulter đang pha một thứ nước gì đó, và nhất là đến con khỉ vàng,
những ngón tay nhỏ cứng ngắc của nó đang lướt đi trên người Lyra
trong khi chỉ có Pantalaimon mới nhận ra được điều đó, và chính nó
cũng đang lần quanh eo cô bé để tìm cái túi làm bằng vải dầu cùng với
những thứ chứa trong đó.

“Ngồi dậy nào, bé ngoan, uống cái này đi,” Phu nhân Coulter nói,

cánh tay dịu dàng của bà luồn qua lưng Lyra và nâng cô dậy.

Lyra nghiến chặt răng, nhưng dịu đi gần như ngay lập tức khi

Pantalaimon truyền suy nghĩ tới cô: Chúng ta chỉ an toàn khi giả bộ.
Cô bé mở mắt ra và thấy rằng chúng đang đầy ậc nước, trước sự ngạc
nhiên và xấu hổ của bản thân, cô khóc nức nở.

Phu nhân Coulter kêu lên đầy cảm thương rồi đặt cốc nước vào

tay con khỉ trong lúc lau mắt cho Lyra bằng chiếc khăn tay ướp hương.

“Cứ khóc thỏa thích đi, cưng à,” giọng nói mềm mại cất lên, và

Lyra quyết tâm sẽ dừng lại ngay khi có thể. Cô đấu tranh để ngăn dòng
nước mắt, bặm chặt môi lại và nén những tiếng nức nở vẫn đang khiến
lồng ngực rung lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.