BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 301

Pantalaimon diễn mánh tương tự: lừa họ, lừa họ. Nó biến thành

một con chuột, lẩn khỏi tay Lyra rồi rón rén tới hít ngửi cốc nước mà
con khỉ đang giữ. Không có độc: chỉ là nước sắc từ cúc La Mã, không
hơn. Nó bò trở lại vai Lyra và thì thầm: “Uống nó đi.”

Cô bé ngồi dậy rồi đưa hai tay đón lấy cái cốc nóng hổi, vừa húp

vừa thổi cho nguội. Cô giữ cho ánh mắt nhìn xuống. Cả đời cô chưa
từng phải cố gắng giả vờ đến mức thế này.

“Lyra, cưng à,” Phu nhân Coulter lẩm nhẩm trong lúc vuốt tóc cô

bé. “Ta cứ nghĩ chúng ta đã mất cháu mãi mãi! Chuyện gì xảy ra vậy?
Cháu bị lạc à? Có kẻ đã đưa cháu ra khỏi căn hộ ư?”

“Vâng ạ,” Lyra thì thầm.
“Là ai vậy, cháu yêu?”
“Một người đàn ông và một người đàn bà.”
“Khách tại buổi tiệc ư?”
“Cháu nghĩ vậy. Họ nói rằng bà cần một thứ gì đó ở tầng dưới.

Khi cháu đi lấy nó thì họ tóm lấy cháu rồi đẩy cháu vào một chiếc xe ở
đâu đó. Nhưng khi xe dừng lại, cháu đã nhanh chóng chạy ra ngoài và
luồn lách thoát đi, họ không đuổi kịp được cháu. Nhưng cháu không
biết mình đang ở đâu…”

Cô lại khẽ nấc lên, nhưng lần này nhẹ hơn nên cô có thể giả bộ

như đó là do tác động của câu chuyện vừa kể.

“Cháu cứ đi lang thang, cố gắng tìm đường quay về nhưng lại bị

Những Kẻ háu ăn tóm được… Chúng nhét cháu vào trong xe tải cùng
với vài đứa trẻ khác rồi đưa tới một nơi nào đó, một tòa nhà lớn, cháu
không biết đó là chỗ nào.”

Cùng với từng giây trôi qua, từng lời cô nói, Lyra cảm thấy chút

sức lực đang dần hồi phục lại. Và giờ đây khi đang thực hiện một việc
khó khăn, quen thuộc nhưng không hề dễ đoán, chính là nói dối, cô lại
cảm thấy một chút uy quyền, cùng cái cảm giác phức tạp và kiểm soát
mà chiếc Chân Kế đem đến cho cô. Cô phải cẩn thận không được nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.