BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 32

lột da đầu, về Bắc Cực Quang và thứ Bụi bí ẩn đó. Nhưng cô bé đã
phải thất vọng, vì Ngài Asriel không còn bày mẫu vật và ảnh ra nữa,
còn buổi nói chuyện đã sớm biến thành một cuộc cãi lộn nội bộ về
việc có nên cấp thêm tiền để ông thực hiện một chuyến thám hiểm nữa
hay không. Những lí lẽ cứ bay qua bay lại khiến mắt Lyra díp vào.
Chẳng mấy chốc cô bé đã ngủ say, cùng với Pantalaimon cuộn quanh
cổ cô trong hình dạng ngủ ưa thích của nó - một chú chồn ermine.

Lyra giật mình tỉnh dậy khi có ai đó lắc vai cô.

“Yên nào,” bác cô nói. Cửa tủ đang mở và ông đang cúi người ở

đó, sấp bóng dưới ánh đèn. “Họ đi cả rồi, nhưng vẫn còn vài người
giúp việc quanh đây. Đi về phòng ngủ đi, và cẩn thận đừng có hé mồm
gì về chuyện này đấy.”

“Họ có bỏ phiếu cấp tiền cho bác không?” Cô bé ngái ngủ hỏi.
“Có.”
“Bụi là gì vậy ạ?” Cô bé hỏi trong lúc chật vật đứng dậy sau khi

đã ngồi bó người quá lâu.

“Không liên quan gì đến cháu hết.”
liên quan đó ạ,” cô bé nói. “Nếu bác muốn cháu nghe trộm

trong tủ đồ thì phải cho cháu biết cháu đang nghe trộm điều gì chứ.
Cháu có thể xem đầu của người đàn ông được không?”

Bộ lông chồn màu trắng của Pantalaimon đựng đứng lên: cô cảm

thấy nó cọ vào cổ mình. Ngài Asriel khẽ cười.

“Đừng có làm ta bực,” ông đáp, rồi bắt đầu thu dọn tranh ảnh và

hộp mẫu vật. “Cháu có quan sát Hiệu trưởng không?”

“Có ạ. Ông ấy kiếm chai rượu trước tiên.”
“Tốt. Nhưng tạm thời thì ta đã trả đũa được chút ít rồi. Nghe lời

ta đi ngủ đi.”

“Nhưng còn bác sẽ đi đâu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.