BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 323

họ, chính là cung thủ đã cứu Lyra khỏi tay Phu nhân Coulter, bay ngay
bên cạnh chiếc giỏ, và đó là lần đầu tiên Lyra nhìn rõ cô.

Đó là một phụ nữ trẻ, trẻ hơn Phu nhân Coulter; cô ta thật đẹp với

đôi mắt màu lục nhạt. Cũng giống như tất cả các phù thủy cô khoác
lên mình những dải lụa đen, nhưng không choàng áo lông, không có
mũ trùm hay găng tay gì cả. Có vẻ như cô không hề cảm thấy lạnh.
Quanh trán cô là một vòng kết đơn giản đính những bông hoa đỏ nhỏ
xíu. Cô ngồi trên cành thông mây như thể đang ngồi trên ngựa, và
trong ánh mắt kinh ngạc của Lyra, cô như đang cưỡi nó đi trong một
khoảng sân vậy.

“Lyra?”
“Vâng! Cô có phải là Serafina Pekkala không?”
“Là ta đây.”
Lyra có thể thấy lí do vì sao Farder Coram yêu cô ấy, và vì sao

điều đó lại khiến trái tim ông tan vỡ, mặc dù chỉ trước đó ít lâu cô
không hề biết những chuyện này. Ông ấy đang già đi; ông ấy là một
ông lão với trái tim tan vỡ; còn cô phù thủy sẽ vẫn trẻ sau nhiều thế hệ
nữa.

“Cháu có chiếc máy đọc biểu tượng chưa?” Cô phù thủy hỏi bằng

một giọng hệt như tiếng ca hoang dã mãnh liệt của Cực Quang, nó
ngọt ngào đến mức khiến Lyra gần như không nghe ra ý nghĩa của câu
hỏi.

“Vâng. Cháu giữ nó trong túi, nó vẫn an toàn.”
Những tiếng đập cánh dữ dội báo hiệu một kẻ mới tới, nó đang

bay lượn bên cạnh cô: con linh thú ngỗng màu xám. Nó nói ngắn gọn
rồi đảo người đi, lượn thành một vòng tròn rộng quanh chiếc khí cầu
trong lúc tiếp tục bay lên cao.

“Những người du mục đã phá tan Bolvangar,” Serafina Pekkala

nói. “Họ đã giết hai mươi hai tên lính gác và chín nhân viên, họ cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.