BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 341

ngay lập tức. Chỉ cần lướt nhìn la bàn, ông nhận thấy rằng nó sẽ bị
cuốn về phía Nova Zembla với tốc độ gần một trăm dặm một giờ.

“Chúng ta đang ở đâu đây?” Lyra nghe thấy ông hỏi. Cô bé cũng

đã lơ mơ tỉnh dậy, cảm thấy khó chịu vì bị xóc, toàn thân cô lạnh đến
mức cứng đờ lại.

Cô bé không nghe được tiếng cô phù thủy đáp lại, nhưng trong

ánh sáng của chiếc đèn lồng mạch, qua chiếc mũ khép hờ cô nhìn thấy
Lee Scoresby đang bám vào thanh chống và kéo một sợi dây thừng
dẫn lên thân khí cầu. Ông giật mạnh như thể để gỡ một mối rối rồi
ngước nhìn bóng tối cuồng nộ phía trên trước khi vòng sợi dây quanh
một cái cọc trên vòng treo.

“Tôi sẽ nhả bớt khí gas,” ông hét lên với Serafina Pekkala.

“Chúng ta sẽ hạ thấp xuống. Chúng ta đang ở quá cao.”

Cô phù thủy đáp lại gì đó nhưng Lyra không thể nghe ra nổi.

Roger cũng đang dần tỉnh dậy; tiếng kẽo kẹt của cái giỏ đủ để đánh
thức người ngủ sâu nhất, chưa nói đến việc nó đang rung lắc và nảy
lên bần bật. Linh thú của Roger và Pantalaimon bám chặt vào nhau
như những con khỉ đuôi sóc, còn Lyra thì chú tâm vào việc nằm im và
không bật dậy vì sợ.

“Sẽ ổn cả thôi,” Roger nói, giọng nó có vẻ phấn khởi hơn cả

Lyra. “Chúng ta sẽ sớm hạ cánh, rồi chúng ta có thể nhóm lửa sưởi
ấm. Tớ có vài que diêm trong túi đây. Tớ nhón được chúng trong bếp
ở Bolvangar.”

Chiếc khí cầu quả thật đang hạ độ cao, vì chỉ một giây sau họ đã

bị bao bọc trong một đám mây dày lạnh cóng. Những cụm mây nhỏ
tràn qua thành giỏ, khiến mọi thứ lập tức trở nên mờ mịt. Nó giống
như màn sương mù dày đặc nhất mà Lyra từng được biết tới. Một lúc
sau lại có tiếng Serafina Pekkala hét lên gì đó, ông phi công liền tháo
sợi dây ra khỏi cọc và thả nó ra. Nó vụt bắn lên qua tay ông, mặc dù
đã qua những tiếng kẽo kẹt, rung lắc, tiếng rít của gió luồn qua gờ khí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.