BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 349

quanh. Chúng đang ở trong một xà lim hẹp với những bức tường ẩm
ướt rỉ nước, ngoài ra còn có một chiếc ghế băng bằng đá để đồ. Ở góc
xa nhất là đống rẻ rách mà cô cho là giường ngủ, đó là tất cả những gì
cô có thể thấy.

Lyra ngồi xuống với Pantalaimon trên vai rồi lần tìm trong quần

áo mình chiếc Chân Kế.

“Chắc chắn nó đã bị va đập rất nhiều, Pan ạ,” cô thì thầm. “Hi

vọng nó vẫn còn hoạt động.”

Pantalaimon bay xuống cổ tay cô bé rồi ngồi đó tỏa sáng trong

khi Lyra tập trung tâm trí. Một phần trong cô thấy thật phi thường khi
bản thân có thể ngồi đây trong hiểm họa khủng khiếp mà vẫn lấy được
sự bình tĩnh cần thiết để đọc Chân Kế; thế nhưng phần lớn trong cô
lúc này là những câu hỏi phức tạp nhất tự sắp xếp thành những biểu
tượng cấu tạo nên chúng một cách tự nhiên, cứ như cơ bắp khiến các
chi cử động vậy: cô gần như không cần phải nghĩ về chúng.

Cô xoay các núm vặn trong lúc nghĩ về câu hỏi: “Iorek đang ở

đâu?”

Câu trả lời tới ngay lập tức: “Cách một ngày đường, bị khí cầu

đưa tới đó sau cú va đập, nhưng đang nhanh chóng tiến về hướng
này.”

“Còn Roger?”
“Đi cùng Iorek.”
“Iorek sẽ làm gì?”
“Ông ấy dự định sẽ xông vào lâu đài và giải cứu cho cô, bất chấp

phải đối mặt với tất cả những khó khăn.”

Lyra cất chiếc Chân Kế đi, cảm thấy còn lo lắng hơn cả lúc trước.
“Chúng sẽ không để ông ấy làm vậy đâu, đúng không?” Cô nói.

“Chúng quá đông. Tớ ước giá mà mình là phù thủy, Pan ạ, như vậy
cậu có thể bay đi tìm ông ấy để đưa tin nhắn hay gì đó, và chúng ta có
thể lập một kế hoạch hẳn hoi…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.