BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 354

“Thế thì chúng sẽ giết hắn. Hắn không phải một con gấu, cháu

thấy đấy. Hắn là một kẻ bị ruồng bỏ. Như ta đây. Bị giảm giá trị, vậy
đấy. Không có quyền hưởng bất cứ một đặc quyền nào của loài gấu.”

“Nhưng cứ cho là Iorek Byrnison có quay lại đi ạ,” Lyra nói. “Cứ

cho là ông ấy thách đấu với Iofur Raknison…”

“Ồ, chúng không để chuyện đó xảy ra đâu,” ông Giáo sư quả

quyết nói. “Iofur sẽ không bao giờ hạ mình để thừa nhận quyền giao
đấu với hắn của Iorek Byrnison đâu. Không hề một quyền nào. Giờ
thì Iorek chẳng khác gì một con hải cẩu, hay một con moóc, chứ
không phải là gấu. Hay tồi tệ hơn: người Tartar hoặc người Skraeling.
Chúng sẽ không đấu với hắn một cách tôn kính như với một con gấu;
chúng sẽ giết hắn bằng máy ném lửa trước khi hắn tới được gần.
Không hi vọng. Không thương xót.”

“Ôi,” Lyra thốt lên, một nỗi tuyệt vọng đè nặng lên lồng ngực cô.

“Còn những tù nhân khác của lũ gấu thì sao ạ? Ông có biết chúng nhốt
họ ở đâu không?”

“Những tù nhân khác?”
“Kiểu như… Ngài Asriel ấy.”
Đột nhiên thái độ của Giáo sư thay đổi hoàn toàn. Ông co rúm

người lại rồi ép mình vào tường, lắc đầu quầy quậy vẻ cảnh cáo.

“Suỵt! Yên lặng! Chúng nghe thấy bây giờ!” Ông ta thì thầm.
“Tại sao chúng ta lại không được nhắc đến Ngài Asriel?”
“Cấm tiệt! Nguy hiểm lắm! Iofur Raknison sẽ không cho phép

tên ông ta được nhắc đến đâu!”

“Tại sao ạ?” Lyra hỏi, tiến lại gần và thì thầm để không làm ông

hoảng sợ.

“Việc giam giữ Ngài Asriel là một nhiệm vụ đặc biệt mà Ủy ban

Hiến tế giao phó cho Iofur,” ông già thì thầm lại. “Đích thân Phu nhân
Coulter đã tới đây gặp Iofur và đề nghị đủ loại phần thưởng để giữ
Ngài Asriel khỏi cản đường bà ta. Ta biết về điều đó, cháu thấy đấy, vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.