BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 370

đã phản bội Iorek Byrnison, vì Iorek chẳng có thứ gì giống như vậy
cả. Bộ giáp của nó chỉ bảo vệ mỗi phần lưng và hai bên sườn. Cô bé
nhìn Iofur Raknison to béo và hùng mạnh, cảm thấy cơn nôn nao tận
sâu trong lòng, giống như một cảm giác tội lỗi và sợ hãi kết hợp lại.

Cô nói: “Xin thứ lỗi, thưa Đức vua, nếu ngài còn nhớ điều tôi đã

nói lúc trước…”

Giọng nói run rẩy của cô nghe thật mỏng manh yếu ớt trong

không khí. Iofur Raknison quay cái đầu vĩ đại của mình lại, xao lãng
khỏi tấm bia mà ba con gấu đang giơ lên trước mặt để nó dùng bộ vuốt
hoàn hảo của mình chém vào.

“Sao? Sao?”
“Ngài có nhớ tôi đã nói mình nên đi nói chuyện với Iorek

Byrnison trước và giả vờ…”

Nhưng trước khi cô kịp nói hết câu thì một tiếng rống từ lũ gấu

vang lên trên chòi canh. Những con khác đều biết tiếng kêu đó mang ý
nghĩa gì, chúng đồng loạt hô vang vẻ đắc thắng. Chúng đã nhìn thấy
Iorek.

“Được chứ ạ?” Lyra gấp gáp nói. “Tôi sẽ lừa ông ta, ngài sẽ thấy”
“Rồi. Rồi. Đi ngay đi. Đi mà động viên hắn đi!”
Iofur Raknison gần như không thể nói nổi vì giận dữ và phấn

khích.

Lyra rời khỏi con gấu rồi băng qua sàn đấu trống trơn và sạch

bong, để lại những dấu chân nhỏ xíu trên tuyết. Đám gấu ở phía bên
kia sàn tách ra nhường lối cho cô đi. Khi những thân hình nặng nề của
chúng lùi sang bên, cô thấy chân trời dần mở rộng, sầm sì trong ánh
sáng nhợt nhạt. Iorek Byrnison đâu rồi? Cô chẳng nhìn thấy gì cả,
nhưng vì chòi canh ở trên cao nên chúng có thể thấy được những thứ
vẫn còn ẩn giấu đối với cô. Tất cả những gì cô có thể làm là tiến bước
trong tuyết ngập.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.