BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 377

vực nước sâu nhưng khi tới vùng nông lại chồm lên che lấp trời xanh,
gây kinh hoàng cho cư dân ven bờ, trước khi đổ rầm xuống mặt đất
bằng một mãnh lực không thể chống đỡ - Iorek Byrnison lao về phía
Iofur, bùng lên từ điểm tựa vững chãi trên tảng đá khô rồi chém bàn
tay trái hung tợn vào bộ hàm đang lộ ra của Iofur Raknison.

Đó là một cú đòn kinh hãi. Nó bạt đứt hàm dưới của tên kia,

khiến cái hàm lao qua không trung, tứa máu xuống nền tuyết cách đó
xa tít.

Cái lưỡi đỏ của Iofur đang thòng lòng nhỏ dãi trên cổ họng bị xé

toang. Tên vua gấu đột nhiên mất giọng, mất hàm, vô phương cứu
chữa. Iorek không cần gì hơn thế. Nó bổ nhào tới, và rồi răng nó đang
cắm ngập trong họng Iofur, nó giằng hướng này lắc hướng kia, nhấc
bổng cơ thể đồ sộ lên khỏi mặt đất rồi quật xuống như thể Iofur chỉ là
một con hải cẩu bên mép nước.

Rồi nó giật mạnh lên và sinh mạng của Iofur Raknison lìa ra

trong bộ răng của nó.

Vẫn còn một nghi lễ cần được thực hiện. Iorek rạch bộ ngực

không được bảo vệ của tên vua đã chết, lột lớp lông để lộ ra bộ sườn
hẹp màu trắng và đỏ như khung gỗ của một con thuyền nằm ngửa.
Iorek thọc tay vào lồng ngực, lôi ra quả tim đỏ au và bốc hơi của Iofur
rồi ăn nó ngay trước mặt thần dân của Iofur.

Tiếng tung hô vang lên, cả sàn đấu náo động, một đám đông chen

chúc tới trước để tỏ lòng kính trọng với kẻ đã chế ngự được Iofur.

Giọng của Iorek Byrnison vang lên lấn át những tiếng la hét.
“Hỡi bầy gấu! Ai là vua của các người?”
Một tiếng hét vang trời đáp lại, y như thứ âm thanh toàn bộ đá

cuội trên thế giới va vào nhau trong một cơn bão biển cuồng nộ:

“Iorek Byrnison !”
Lũ gấu biết chúng phải làm gì. Từng chiếc phù hiệu, áo choàng

vai và mũ miện lập tức bị vứt đi và giẫm lên đầy khinh bỉ, chẳng mấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.